Một chuyện phim hoạt hình ngắn trên TV chiều hôm qua kể rằng con trâu hiền lành mời đám bạn sư tử hung ác đến ăn tiệc. Bữa tiệc đãi bằng cỏ, thức ăn quen thuộc của trâu. Đám sư tử vốn hung dữ, chuyên ăn thịt, khi thấy không có thịt trong bữa tiệc, chúng bằng đè trâu ra ăn luôn. Khi ăn thịt trâu xong, đám sư tử ngạc nhiên hỏi nhau “Sao con trâu này lại không có quả tim?”. Lúc đó, con cáo mới đưa quả tim trâu mà nó đã vồ lấy, và nói đại ý rằng con trâu ấy có trái tim nhưng không có khối óc, vì nếu trâu có óc thì nó đã không giao du với đám sư tử hung ác kia.

Câu chuyện nhỏ ấy nhắc chúng ta nhớ câu nói của Joubert, “Lý trí có thể mách bảo ta điều phải tránh, còn con tim sẽ chỉ cho ta biết điều phải làm.” Chú trâu hiền lành trong câu chuyện trên đã không biết tránh bầy sư tử độc ác. Chơi thân với một loạt những kẻ lúc nào cũng rình cắn thì quả là điều nguy hiểm.

Nhưng vấn đề là khi sống giữa rừng sâu, chú trâu hiền lành ấy nếu không chơi với sư tử, liệu có dễ dàng cho chú tìm được những người bạn khác với sư tử? Hơn nữa, nếu chú trâu chỉ làm bạn với sóc, với chim muông thì liệu chú có ai bảo vệ khỏi bầy cọp và sư tử?

Thánh Phêrô đã cảnh báo người tín hữu: “Anh em hãy sống tiết độ và tỉnh thức, vì ma quỷ, thù địch của anh em, như sư tử gầm thét, rảo quanh tìm mồi cắn xé.” (1Pr.5,8) Có thể như Joubert khuyên, người ta dùng lý trí mà tránh được cả những bẫy giăng? Tôi chợt nghĩ đến những anh chị em mình ở Cồn Dầu đang gặp khốn khổ, bị tra tấn, bị tù đày trong khi họ chỉ có thiện chí muốn bảo vệ vườn nho của Chúa.

Họ đã dùng trái tim của mình để sống với Chúa, với anh em và với cộng đồng. Họ đã làm bạn với tất cả. Họ cũng đã dùng trí óc của mình để xây dựng xã hội trần thế. Nhưng tiếc là họ không dùng rượu thịt để chiêu đãi những bạn bè vốn không hiểu giá trị của hoa của cỏ và của thiên nhiên. Và họ bị kết án.

Điều đáng buồn là khi họ sống với cả khối óc và con tim như thế thì họ lại bị bỏ rơi. Bỏ rơi do những người họ tưởng là bạn và bị bỏ rơi ngay cả do những người họ muốn nương tựa vào. Bây giờ những người tôi tớ trung tín của Thiên Chúa hiểu rõ rằng Thiên Chúa sẽ nâng đỡ họ.

Những ngày này nhiều người thiện chí trên khắp thế giới đang đứng về phía anh chị em Cồn Dầu. Dù họ không được những anh chị em gần gũi thắp nến cầu nguyện như trong trường hợp anh chị em Thái Hà, nhưng chắc chắc hàng triệu những ngọn nến trong lòng đang được thắp lên.

Những ngày này người ta đang vui mừng vì văn phòng luật sư bào chữa cho họ đang lên tiếng mạnh mẽ. Đó chính là sứ giả mà Chúa gửi đến cho dân Cồn Dầu. Họ đã sống với đức tin thì Chúa sẽ đứng về phía họ. Nếu có một chủ chăn cùng ký tên với luật sư thì anh chị em sẽ mãn nguyện biết bao! Nhưng có lẽ cũng chẳng sao, vì Chúa có trăm phương ngàn cách để đi cùng dân Ngài.

Anh em hãy đứng vững trong đức tin mà chống cự, vì biết rằng toàn thể anh em trên trần gian đều trải qua cùng một loại thống khổ như thế.” (1Pr.5,9) Những người con cái Chúa trải qua cùng một cơn thống khổ. Và trong những ngày người dân Cồn Dầu cúi mình chịu đau khổ, một người con ưu tú của Hội Thánh Việt Nam đang được Giáo Hội hoàn vũ tôn vinh. Đó là Đức Hồng Y Phanxicô Xaviê Nguyễn văn Thuận, từng là Tổng Giám Mục Phó Tổng Giám Mục Sàigòn.

Người tôi tớ Chúa cũng đã từng chịu gian khổ, lao tù như những anh chị em Cồn Dầu hôm nay, cũng bị bỏ rơi như họ, và cũng đã “đứng vững trong đức tin”. Và Chúa đã ra tay trên cuộc đời của ngài. Bàn tay Chúa muôn đời vẫn đầy uy lực và yêu thương.

Hôm nay là Khánh nhật Truyền giáo, tôi được đánh động bởi bài viết của Cha Giám Tỉnh DCCT “Tôi đang làm gì cho những người bị áp bức, vì nghèo mà họ bị áp bức, họ phải rời khỏi mảnh đất bao đời cha ông họ sinh sống?” Nếu chúng ta, các bạn và tôi cùng im lặng, thì chuyện truyền giáo cũng hãy còn trên máy tính!

Cùng cầu nguyện cho các anh chị em gian khổ hôm nay. Bởi mầu nhiệm hiệp thông, những đau khổ của họ là nỗi đau khổ của toàn thể Thân mình mầu nhiệm Đức Kytô mà không ai có thể chối bỏ và cho rằng nó thuộc lãnh vực khác chứ không phải lãnh vực tôn giáo!