Đại Hội Giới Trẻ Thế Giới lần thứ 34, với chủ đề “Vâng, tôi đây nữ tỳ của Chúa, xin Chúa cứ làm cho tôi như lời sứ thần truyền” (Lc 1:38), diễn ra từ 22 đến 27 tháng Giêng tại thành phố Panama, đang dần khép lại.

Như chúng tôi đã tường trình, sáng Chúa Nhật 27 tháng Giêng, lúc 8 giờ, Đức Thánh Cha đã chủ sự thánh lễ bế mạc Ngày Quốc tế giới trẻ tại khu vực Juan Pablo II, nghĩa là Thánh Giáo Hoàng Gioan Phaolô II.

Sau thánh lễ, lúc 10 giờ 45, Đức Thánh Cha đã viếng thăm “Mái Ấm Samaritano nhân lành” tiếng Tây Ban Nha gọi là Casa Hogar el Buen Samaritano và chủ sự buổi đọc Kinh Truyền Tin tại đây.

Lúc 4 giờ 30 chiều, Đức Thánh Cha đã có cuộc gặp gỡ để cám ơn những người thiện nguyện tại sân thể thao Rommel Fernandez.

Hơn 20,000 tình nguyện viên tại Đại Hội Giới Trẻ Thế Giới Panama đã được chia thành 95 nhóm đảm nhận các chức năng khác nhau như chỉ dẫn thông tin cho các bạn trẻ trong các trung tâm mua sắm, kiểm soát trật tự, nghi lễ, dọn dẹp, phụ trách âm thanh và ánh sáng, phục vụ tại Trung Tâm Báo Chí, và tiếp tân dành cho các nhà ngoại giao.

Trong diễn từ với các tham dự viên, Đức Thánh Cha nói:

Các bạn trẻ tình nguyện viên thân mến,

Trước khi chúng ta kết thúc việc cử hành Ngày Giới trẻ Thế giới, tôi muốn gặp gỡ tất cả các bạn và cám ơn mỗi một người người trong các bạn vì việc phục vụ mà các bạn đã thực hiện trong những ngày này và trong những tháng trước Đại Hội Giới Trẻ Thế Giới.

Cảm ơn Bartosz, Stella Maris del Carmen và Maria Margarida đã chia sẻ kinh nghiệm cá nhân của các bạn. Thật là quan trọng dường nào để lắng nghe họ và đánh giá cao tình bạn nảy sinh khi chúng ta đến với nhau để phục vụ người khác. Chúng ta trải nghiệm rằng đức tin chúng ta giờ đây có một hương vị và sức mạnh hoàn toàn mới như thế nào: nó trở nên sống động, năng động và thực tế hơn. Chúng ta trải nghiệm một loại niềm vui đặc thù từ việc có cơ hội làm việc bên cạnh những người khác để đạt được một ước mơ chung. Tôi biết rằng tất cả các bạn đã trải nghiệm điều này.

Giờ đây các bạn có thể cảm nhận rằng con tim chúng ta đập nhanh hơn khi chúng ta có một sứ vụ, không phải vì ai đó nói với các bạn điều này, mà bởi vì chính các bạn đã trải nghiệm điều đó nơi bản thân mình. Các bạn đã trải nghiệm trong cuộc sống của riêng mình rằng “Không có tình thương nào cao cả hơn tình thương của người đã hy sinh tính mạng vì bạn hữu của mình.” (Ga 15:13).

Các bạn cũng đã phải trải qua một số khoảnh khắc khó khăn đòi hỏi phải hy sinh thêm nữa. Như bạn Bartosz đã nói với chúng ta, chúng ta cũng trải nghiệm những yếu điểm của chính mình. Điều tốt là các bạn đã không để cho những nhược điểm ấy cản trở sứ vụ của các bạn, hoặc làm cho các bạn phân tâm. Các bạn đã trải qua các kinh nghiệm ấy khi phục vụ người khác, khi cố gắng hiểu và giúp đỡ những tình nguyện viên và khách hành hương khác, nhưng các bạn đã quyết tâm không để điều này ngăn cản các bạn hoặc làm tê liệt các bạn, các bạn đã đi tiếp trên con đường của mình. Đó là vẻ đẹp của việc biết rằng chúng ta được sai đi, đó là niềm vui khi biết rằng, bất chấp mọi khó khăn, chúng ta có một sứ vụ để thực hiện. Đừng để cho những giới hạn của chúng ta, những nhược điểm và thậm chí là tội lỗi của chúng ta cản trở chúng ta và ngăn cản chúng ta sống sứ mệnh, bởi vì Chúa mời gọi chúng ta làm những gì chúng ta có thể và yêu cầu cả những gì chúng ta không thể, với nhận thức rằng tình yêu của Người đang chiếm lấy chúng ta và biến đổi chúng ta dần dần (xem Tông Huấn Gaudete et Exsultate – Mừng rỡ hân hoan, 49-50). Hãy đặt việc phục vụ lên hàng đầu, và các bạn sẽ thấy mọi thứ khác sẽ theo sau.

Cám ơn tất cả các bạn, bởi vì trong những ngày này, các bạn đã chú ý đến cả những chi tiết nhỏ nhất, tuy bình thường và dường như không đáng kể, như trao tặng ai đó một ly nước. Tuy nhiên, các bạn cũng đã quan tâm đến những điều lớn hơn đòi hỏi phải lập kế hoạch cẩn thận. Các bạn đã chuẩn bị mọi chi tiết với niềm vui, sự sáng tạo và dấn thân, và với nhiều lời cầu nguyện. Vì khi chúng ta cầu nguyện về mọi chuyện, chúng ta cảm thấy chúng sâu sắc hơn. Cầu nguyện mang lại sức mạnh và sức sống cho mọi việc chúng ta làm. Khi cầu nguyện, chúng ta khám phá ra rằng chúng ta là một phần của một gia đình lớn hơn những gì chúng ta có thể nhìn thấy hoặc tưởng tượng. Khi cầu nguyện, chúng ta mở ra tất cả những gì chúng ta làm cho Giáo hội trước mặt các thánh là những vị chỉ đường cho chúng ta, hỗ trợ và đồng hành với chúng ta từ thiên đàng, nhưng trên hết, chúng ta mở ra tất cả trước mặt Chúa.

Các bạn đã dành thời gian, năng lượng và tài nguyên của mình để mơ ước và xếp đặt mọi thứ cho cuộc gặp gỡ này. Các bạn có thể dễ dàng chọn làm những việc khác, nhưng các bạn muốn được tham gia, muốn được cống hiến hết sức mình để làm chất xúc tác cho phép lạ hóa bánh và cả hy vọng ra nhiều. Ở đây, một lần nữa, các bạn đã chỉ ra rằng có thể đặt lợi ích của mình sang một bên để giúp đỡ người khác. Như bạn Stella Maris đã làm, khi bạn dành dụm để có thể tham dự Đại Hội Giới Trẻ Thế Giới ở Krakow, nhưng quyết định không đi, để bạn có thể ở nhà chăm sóc cho ba người ông bà của mình. Bạn đã từ bỏ điều mà bạn muốn làm và đã mơ ước từ lâu, để giúp đỡ và đồng hành cùng gia đình, để tôn vinh cội nguồn của bạn. Nhưng Chúa đã lặng lẽ chuẩn bị một món quà cho bạn; Ngài đã mang Đại Hội Giới Trẻ Thế Giới đến đất nước Panama của bạn. Giống như Stella Maris, nhiều bạn cũng đã hy sinh. Bạn phải hoãn lại ước mơ của mình để chăm sóc đất đai, cội nguồn của bạn. Chúa luôn ban phước cho điều đó, và Ngài không bao giờ chịu thua về phương diện hào phóng. Mỗi khi chúng ta từ bỏ một thứ gì đó mà chúng ta thích vì lợi ích của người khác và đặc biệt là những người cần nhất, hay vì những căn cội của chúng ta như trong trường hợp những ông bà và người già, Chúa đền bù cho chúng ta gấp trăm lần. Vì khi nói đến sự hào phóng, không ai có thể đánh bại Người; Khi yêu, không ai có thể vượt qua Người. Các bạn ơi, hãy cho đi và các bạn sẽ được trao, và các bạn sẽ trải nghiệm cách Thiên Chúa “đong cho anh em đấu đủ lượng, đã dằn, đã lắc và đầy tràn, mà đổ vào vạt áo anh em.” (Lc 6:38).

Các bạn đã có một kinh nghiệm sống động và thực tế hơn về đức tin; các bạn đã trải nghiệm sức mạnh phát sinh từ lời cầu nguyện và một loại niềm vui mới và khác biệt, đó là thành quả của việc hoạt động bên cạnh ngay cả với những người các bạn chưa hề quen biết. Bây giờ là thời điểm các bạn được sai đi: hãy tiến ra và kể lại, hãy tiến ra và làm chứng, hãy tiến ra và truyền bá về tất cả mọi thứ các bạn đã thấy và đã nghe. Các bạn thân mến, hãy cho mọi người biết về những gì đã xảy ra trong những ngày này. Không phải bằng nhiều lời mà đúng hơn, như các bạn đã làm ở đây, đó là bằng những cử chỉ đơn sơ và bình thường, những cử chỉ biến đổi và làm mới mỗi giờ trong ngày.

Chúng ta hãy cầu xin Chúa ban phước lành của Ngài cho chúng ta. Nguyện xin Chúa ban phép lành cho gia đình và cộng đồng của các bạn, và tất cả những người các bạn sẽ gặp và tiếp xúc trong những ngày tới. Chúng ta cũng hãy đặt mình dưới lớp áo của Đức Mẹ. Xin Đức Mẹ luôn đồng hành cùng các bạn. Và, như tôi đã nói với bạn ở Krakow, tôi không biết liệu tôi sẽ ở đó trong Đại Hội Giới Trẻ Thế Giới tiếp theo hay không, nhưng Phêrô chắc chắn sẽ ở đó để củng cố các bạn trong đức tin. Hãy tiếp tục, với lòng can đảm và sức mạnh, và xin vui lòng, đừng quên cầu nguyện cho tôi. Cám ơn các bạn.