CÔNG LÝ và SỰ THẬT Sẽ Hiển Trị Trên Quê Hương Việt Nam



Chứng kiến những biến cố diễn ra trong suốt hai tháng vừa qua, từ khi Đức Tổng Giám Mục, Giuse Ngô Quang Kiệt, ngỏ lời với toàn thể qúy linh mục, tu sĩ nam nữ và giáo dân qua lá thư chung (15.12.2007), mời gọi toàn thể cộng đoàn Dân Chúa thuộc Tổng Giáo Phận Hà Nội hãy cầu nguyện cho Công Lý, cho Lẽ Phải và cho Tự Do Tôn Giáo tại Việt Nam được nhà nước chính quyền Cộng Sản tôn trọng. Cũng trong thời điểm này giáo dân xứ Thái Hà và các linh mục Dòng Chúa Cứu Thế (DCCT) tại cộng đoàn Hà Nội chính thức lên tiếng yêu cầu chính quyền nhà nước cộng sản Việt Nam hoàn trả lại phần đất 16.362m2, hiện nay đang bị chiếm đoạt bất hợp pháp bởi công ty may cổ phần Chiến Thắng tại Hà Nội.

Lẽ đó, người viết muốn ghi lại những điểm son của các biến cố vừa qua đã xảy ra ngay tại Hà Nội, Thủ Đô của nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam, và ước mong chia sẻ một vài suy tư và nhận xét cá nhân về công cuộc đấu tranh cho Công Lý và Nhân Quyền tại Việt Nam.

Theo dõi tin tức từ các websites trên mạng lưới điện toán toàn cầu (internet), gồm nhiều ngôn ngữ khác nhau, chúng ta nhận thấy các cơ quan thông tấn quốc tế hàng đầu như Agence France-Presse (AFP), Associated Press (AP), Reuters và các cơ quan thông tấn xã Công Giáo, điển hình như: Catholic News Agency (CAN), Independent Catholic News (ICN), Catholic World News (CWN), Asia-News, cũng như Asianews.it và Zenit, đã không ngừng đưa tin mỗi ngày, tại các trang đầu của websites họ trong suốt gần hai tháng vừa qua, và họ sẽ tiếp tục loan tin, cho đến khi giáo dân tại nhiều nơi ở Hà Nội và Sài Gòn không còn tổ chức các cuộc đốt nến cầu nguyện, nhằm đấu tranh cho Công Lý và Hòa Bình.

Một trong những websites truyền thông Công Giáo, trong thời gian qua đã làm việc rất có hiệu qủa và đã cung cấp các thông tin (gồm hình ảnh và các bài viết) chính xác, hết sức mau lẹ, đó là vietcatholic.net. Anh chị em phóng viên Vietcatholic đã nhanh chóng thu thập tin tức và hình ảnh từ Việt Nam để gởi đi khắp nơi trên toàn thế giới, hầu phổ biến cách rộng rãi những nguồn tin khách quan (tai nghe mắt thấy), chứ không phải chỉ có một chiều, nói cho lấy được, bất chấp dư luận và chính kiến. Đôi khi lại bóp méo cả sự thật, như những gì đã diễn ra qua các báo-đài tại Việt Nam, mà tôi nhận thấy đã được một số tác gỉa của các bài viết được phổ biến trên internet vạch cho thấy rõ, cái sự dối trá và các tiểu sảo đã được sử dụng, khi các thông tin này được phổ biến trên một vài tờ báo tại Việt Nam, tỷ dụ như báo: Hà Nội Mới, An Ninh Thủ Đô. Điểm đáng chú ý nhất là Tòa Giám Mục Hà Nội, trong đơn khiếu nại của mình đã thẳng thắn vạch trần những thông tin không chính xác của hai tờ báo nói trên và đài truyền hình Hà Nội, cũng như yêu cầu chính quyền VN điều tra cho rõ vụ việc và có biện pháp xử lý kịp thời. [xem “Đơn khiếu nại của tòa Tổng Giám Mục Hà Nội.” VietCatholic News (Chúa Nhật 27/01/2008) http://www.vietcatholic.net/News/Html/51587.htm]

Và gần đây nhất là bài viết “Về Vụ Tòa Khâm Sứ ở Hà Nội” của Linh mục Trương Bá Cần được đăng trên báo Công Giáo Dân Tộc (người giáo dân ở Việt Nam hay gọi là Công Giáo Gian Tặc, nói theo giọng miền Nam) tuần này – 15.02 - 21.02.2008. Qua bài viết đó, người đọc cũng có thể đánh gía được “ý đồ” và “chủ đích” của tác gỉa… và nhận thấy rõ, đây cũng chỉ là một loại công cụ tay sai của nhà nước, phục vụ cho đường lối tuyên truyền của Đảng CS tại Việt Nam.

Trở lại vấn đề then chốt mà người viết muốn nêu lên, đó chính là các biến cố đã diễn ra rất sôi nổi trong khoảng thời gian vừa qua, bao gồm các sự kiện quan trọng, đáng kể hơn cả là nội dung của bức tối hậu thư, do UBND TP Hà Nội gửi cho Tòa Tổng Giám Mục Hà Nội (số 673 /UBND-VX ngày 26.01.2008), ra lệnh cho các giáo dân đang tụ tập cầu nguyện tại Tòa Khâm Sứ - 42 nhà chung - Hà Nội – là đúng 5 giờ chiều, ngày Chủ nhật 27 tháng giêng 2008 vừa qua, phải mang tượng ảnh ra khỏi khu đất nói trên và phải rút lui có trật tự, nếu không chính quyền sẽ có biện pháp mạnh. (Nội dung của văn thư trên đã được phổ biến tại đây - http://www.chuacuuthe.com/kysu/9814ks55.html)

Trước những lời lẽ ngông cuồng, đầy tính cách hăm dọa, sẵn sàng sử dụng mọi biện pháp vũ lực để đàn áp người dân cô thế, nếu cần. Người giáo dân Hà Thành đã biểu dương cho thấy sức mạnh của họ ở niềm tin vào Thiên Chúa, vào lẽ phải và vào chân lý. Họ đã dũng cảm đấu tranh cho công lý và xem thường những hậu qủa bi đát có thể diễn ra đối với họ. Tất cả những điều này, họ cũng đã có thể mường tượng ra và tiên đoán nó có thễ diễn ra đối với họ, nhưng họ cương quyết đấu tranh đến cùng. Họ biết mạng sống của họ có thể bị lấy mất, khi quân đội và công an vũ trang đang có mặt tại khu đất Tòa Khâm Xứ, đã trang bị đầy đủ mọi khí giới, sẵn sàng tác chiến và đương đầu với đám người giáo dân có mặt cầu nguyện tại hiện trường.

Qủa thật, khi nhìn kim đồng hồ chậm rãi chạy qua … và báo cho biết giờ “G” đã gần đến, tôi lo sợ cho số phận của hơn 3.000 người giáo dân Hà Thành đang tụ tập cầu nguyện cách sốt sắng tại khu đất Tòa Khâm Xứ, mặc dầu họ có thể ý thức được rằng: họ sẽ bị trấn áp, bị đánh đập, bị lôi đi như chị người Mường… và điều gì xấu nhất cũng có thể xảy ra cho họ… Tôi thầm cầu nguyện, xin ơn trên gìn giữ họ, hầu họ được che chở và không ai trong họ phải bị điều gì không may xảy ra.

Qua ngày hôm sau – Thứ Hai, 28.01.2008 - chúng tôi được biết là chính quyền Việt Nam đã không ra tay dùng biện pháp mạnh, như họ đã cảnh báo trước. Điều này có lẽ cũng đã được sự can thiệp của các “cán bộ cao cấp” có thực quyền giải quyết vấn đề. Những vị này đã sáng suốt khi ra mệnh lệnh bãi bỏ sự đàn áp đối với người giáo dân. Có lẽ, vì không muốn chứng kiến một Thiên An Môn thứ hai xảy ra, ngay tại thủ đô Hà Nội, được mệnh danh là đã có hơn 1.000 năm văn hiến.

Nhìn lại những hình ảnh đốt nến cầu nguyện đầy kiêu hùng của những ngày qua, được tổ chức nhiều nơi, trong nước lẫn hải ngoại, nhất là ngày hành hương minh niên kính Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp tại giáo xứ Thái Hà, và tại Tu Viện DCCT Sài Gòn, vào ngày mùng 3 tết nguyên đán (Thứ Bảy, 09.02.2008).

Tin từ VN cho biết có khoảng 7.000 người giáo dân, phần lớn là họ đến từ nhiều giáo phận thuộc miền Bắc, đã đổ về nhà thờ DCCT tại Thái Hà để hành hương và khấn Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp, nhân dịp đầu năm. Người ta nhìn thấy một rừng người… chen chúc đan quyện vào nhau giữa thời tiết gía lạnh của mùa đông để san sẻ cho nhau hơi ấm và tình người. Họ, tuy là vạn người, nhưng họ chỉ là MỘT THÂN THỂ trong Đức Giêsu Kitô. Họ trở thành MỘT trong cùng một đức tin, một phép rửa, một giáo hội duy nhất: Công Giáo và Tông Truyền. Cho nên, sức mạnh của họ là ở điểm đó, sức mạnh của sự đoàn kết trong cùng một niềm tin vào Thiên Chúa vĩnh cữu, Đấng toàn năng và là Đấng bênh vực cho những ai cô thế, đang bị hiếp đáp vì những sự bất công. Yavê là T.C của kẻ nghèo, kẻ bị ngược đãi, kẻ bị tước đoạt tài sản và ngay cả phẩm giá con người với những quyền cơ bản, được Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền công nhận (1948).

Khi được chứng kiến những hình ảnh ấy, tôi cảm thấy niềm tự hào cho một Giáo Hội Công Giáo Việt Nam, dầu sống trong sự áp bức, bị kềm kẹp đủ mọi phương diện… và hoàn toàn thiếu tự do tôn giáo, nhưng các vị lãnh đạo tinh thần và các vị chủ chăn đã rất can đảm và hết sức khôn ngoan lèo lái con thuyền giáo hội Việt Nam cho đến ngày hôm nay, trải qua biết bao nhiêu biến cố lịch sử, để con thuyền ấy luôn vượt sóng cả đại dương và bảo tố, hầu có thể về đến bến bình an.

Tôi cũng rất ngưỡng mộ và thực sự hết sức khâm phục sự can trường, lòng dũng cảm và tinh thần cương quyết đấu tranh của toàn thể giáo sĩ, nam nữ tu sĩ và đặc biệt là các tín hữu giáo dân trên khắp quê hương VN, cũng như tại hải ngoại. Qúy vị đã anh dũng và hiên ngang bước theo dấu chân của các thánh tử đạo VN, sẵn sàng cam chịu mọi khổ cực, bất chấp mọi gian nan, luôn sẵn sàng hy sinh … ngay cả mạng sống để minh chứng cho đức tin và công lý. Chắc chắn các gương sáng ấy sẽ chẳng bao giờ mai một, nhưng luôn luôn ghi sâu vào trong ký ức của thế hệ con cháu mai ngày (*). Quý vị đã để lại một kho tàng vô gía, đó chính là đời sống đức tin sống động của quý vị, và chính đức tin ấy đã chiếu sáng như những ngọn hải đăng cho con thuyền của Giáo Hội Việt Nam được cập bến bình an. Xin quý vị hãy tiếp tục giương cao NGỌN NẾN ĐỨC TIN để ánh sáng đó sẽ được tỏa chiếu vào trong bóng tối của thời đại ngày hôm nay.

Xin ánh sáng mà qúy vị đang thắp lên sẽ bừng cháy khắp nơi, lan tỏa đến từng người, từng tâm hồn một, để chính họ cũng được thắp lên một ngọn nến trong tâm hồn, xua đổi những đam mê trần tục, những ý tưởng bất chính, những tham lam vô ích, chỉ muốn chiếm đoạt của người khác để làm của riêng cho mình.

Xin cho NGỌN NẾN CẦU NGUYỆN đem lại CÔNG LÝ và CÔNG BÌNH cho quê hương đất nước Việt Nam, thân yêu của chúng ta.

(*) Catholics in Vietnam still missing land, protests continue – by Catholic News Agency. Được VietCatholic News cho đăng lại (Thứ Sáu 08/02/2008).

“Since February 7 marks the Lunar New Year—called Tet in Vietnam—local government officials asked the Redemptorists to disperse the demonstrators who have been camped out at the site and send them home to prepare for Tet. The priests had in fact already told the people to leave out of concern for their health, given the cold rain and low temperature, but none of them were willing to leave.

“I keep telling my children that I have to stay here to protect Church land,” one a woman said. “People who want to tell me happy New Year can come here and see me. I will not go home.”

Thật đáng ca ngợi sự qủa cảm của bà mẹ Công Giáo Việt Nam, quyết bảo vệ tài sản của Giáo Hội, dù đã 80 tuổi.

http://vietcatholic.net/News/Html/52141.htm