Những người đảm nhiệm một công việc nào đó trong Giáo Hội thường được gọi là thừa tác viên. Có hai loại thừa tác viên: thừa tác viên thụ phong và thừa tác viên không thụ phong.
Đức Hồng Y Basil Hume trong cuốn “Towards A Civilisation Of Love, Being Church In Today’s World” (Hodder & Stoughton, 1988) có 1 bài viết rất hay về chủ đề “Minister and Ministries” mà chúng tôi có lược dịch sang tiếng Việt và cho phổ biến trên Vietcatholic trước đây. Dĩ nhiên, ngài viết trong tư cách 1 Hồng Y giáo chủ bằng cái nhìn thần học và mục vụ. Nhưng không thiếu những người Công Giáo nhìn thừa tác vụ bằng cái nhìn khác. Trong số đó có David Haas, một nhà soạn nhạc phụng vụ với tác phẩm được hát rất nhiều trong các thánh đường Công Giáo nói tiếng Anh như "Blest Are They," "You Are Mine," "We Are Called," "We Have Been Told," "Now We Remain," "The Name of God," "Song of the Body of Christ", và "Glory to God." Ông định nghĩa thừa tác vụ bằng công thức: “không phải chuyện… mà là chuyện…”:
Thừa tác vụ không phải là chuyện làm – mà là chuyện lớn lên.
Thừa tác vụ không phải là chuyện sắp xếp – mà là chuyện hàn gắn.
Thừa tác vụ không phải là chuyện lôi kéo người ta tới điều gì – mà là chuyện vừa cùng đi với người ta vừa tìm tòi.
Thừa tác vụ không phải là chuyện thuyết phục người khác về 1 sự thật – mà là chuyện để cho việc khám phá được nuôi dưỡng.
Thừa tác vụ không phải là chuyện cung cấp các câu trả lời – mà là chuyện kích thích nhiều câu hỏi mới hơn nữa.
Thừa tác vụ không phải là chuyện nói năng sâu sắc – mà là chuyện tích cực lắng nghe.
Thừa tác vụ không phải là chuyện dẫn người ta tới Thiên Chúa – mà là chuyện để Thiên Chúa đi vào trong họ.
Thừa tác vụ không phải là chuyện cổ vũ học lý – mà là chuyện công bố Chúa Giêsu.
Thừa tác vụ không phải là chuyện cung cấp bản đồ tới sự sống đời đời – mà là chuyện nuôi dưỡng sự sống ngay bây giờ, cho đến viên mãn.
Thừa tác vụ không phải là chuyện thay đổi người ta – mà là chuyện yêu thương người ta.
Thừa tác vụ không phải là chuyện cung cấp sự rõ ràng – mà là chuyện cử hành sự hàm hồ nhiều nghĩa.
Thừa tác vụ không phải là chuyện cung cấp các giải pháp – mà là chuyện giáp mặt với tình huống khó xử.
Thừa tác vụ không phải là chuyện lên trời – mà là chuyện hứa hẹn một thiên đàng.
Thừa tác vụ không phải là chuyện biến đá hóa bánh - mà là chuyện trở thành bánh cho thế giới.
Thừa tác vụ không phải là chuyện đi trên nước – mà là chuyện vớt những người đang bị đắm.
Thừa tác vụ không phải là chuyện nuôi sống hàng ngàn người – mà là chuyện nhận ra những người đói của chúng ta.
Thừa tác vụ không phải là chuyện cứu người – mà là chuyện nhắc người khác biết có một đấng cứu thế.
Thừa tác vụ không phải là chuyện có “phức cảm xức dầu” – mà là chuyện tỏ lộ một Đấng Xức Dầu phức tạp đến kỳ diệu.
Thừa tác vụ không phải là chuyện thuộc lòng và phun châu nhả ngọc các kinh tin kính – mà là chuyện tuyên xưng một cuộc sống tràn đầy đức tin.
Thừa tác vụ không phải là chuyện sửa sai thành đúng – mà là chuyện sống như một người đúng.
Thừa tác vụ không phải là chuyện xoa dịu đau thương – mà là chuyện cùng chịu đau thương và khóc lóc.
Thừa tác vụ không phải là chuyện cảm thấy thương xót – mà là chuyện xúc động cảm thương.
Thừa tác vụ không phải là chuyện đọc sách thánh – mà là chuyện trở thành lời sống.
Thừa tác vụ không phải là chuyện giúp thực hiện các phép lạ - mà là chuyện giúp người khác thấy họ là một phép lạ.
Thừa tác vụ không phải là chuyện luôn có mặt ở đó – mà là chuyện quyết định vắng mặt để Thiên Chúa có thể xuất đầu lộ diện.
Thừa tác vụ không phải là chuyện lợi dụng tối đa thời giờ của mình – mà là chuyện phí thời giờ với Thiên Chúa.
Thừa tác vụ không phải là chuyện đeo đuổi việc cầu nguyện – mà là chuyện mở cửa đón nhận thánh nhan Thiên Chúa đang kiếm tìm ta.
Thừa tác vụ không phải là chuyện cố gắng nên thánh – mà là chuyện nhận rằng không có Thiên Chúa, ta chẳng làm được gì.
Thừa tác vụ không phải là chuyện cứu người ta – mà là chuyện giúp đem người đi lạc về nhà.
Thừa tác vụ không phải là chuyện cung cấp các câu trả lời cho các câu hỏi của con cái – mà là chuyện tôn trọng sự khôn ngoan của chúng.
Thừa tác vụ không phải là chuyện làm mẫu mực và kỷ luật tròn trịa – mà là chuyện chia sẻ thứ bản ngã có thể bị tả tơi.
Thừa tác vụ không phải là chuyện cung cấp tin tức – mà là chuyện giúp người ta biến đổi.
Thừa tác vụ không phải là chuyện đi nhà thờ - mà là chuyện “trở thành” nhà thờ.
Thừa tác vụ không phải là chuyện tham dự ca hát – mà là chuyện trở thành bài ca.
Thừa tác vụ không phải là chuyện nên toàn thiện trước mặt Thiên Chúa – mà là chuyện nên nhân chứng cho tình yêu của Người.
Thừa tác vụ không phải là chuyện người ta có tin Thiên Chúa hay không – mà là chuyện bước chân theo Chúa Kitô.
Kỳ sau: Quan điểm “thừa tác vụ là chuyện…và là chuyện…”
Đức Hồng Y Basil Hume trong cuốn “Towards A Civilisation Of Love, Being Church In Today’s World” (Hodder & Stoughton, 1988) có 1 bài viết rất hay về chủ đề “Minister and Ministries” mà chúng tôi có lược dịch sang tiếng Việt và cho phổ biến trên Vietcatholic trước đây. Dĩ nhiên, ngài viết trong tư cách 1 Hồng Y giáo chủ bằng cái nhìn thần học và mục vụ. Nhưng không thiếu những người Công Giáo nhìn thừa tác vụ bằng cái nhìn khác. Trong số đó có David Haas, một nhà soạn nhạc phụng vụ với tác phẩm được hát rất nhiều trong các thánh đường Công Giáo nói tiếng Anh như "Blest Are They," "You Are Mine," "We Are Called," "We Have Been Told," "Now We Remain," "The Name of God," "Song of the Body of Christ", và "Glory to God." Ông định nghĩa thừa tác vụ bằng công thức: “không phải chuyện… mà là chuyện…”:
Thừa tác vụ không phải là chuyện làm – mà là chuyện lớn lên.
Thừa tác vụ không phải là chuyện sắp xếp – mà là chuyện hàn gắn.
Thừa tác vụ không phải là chuyện lôi kéo người ta tới điều gì – mà là chuyện vừa cùng đi với người ta vừa tìm tòi.
Thừa tác vụ không phải là chuyện thuyết phục người khác về 1 sự thật – mà là chuyện để cho việc khám phá được nuôi dưỡng.
Thừa tác vụ không phải là chuyện cung cấp các câu trả lời – mà là chuyện kích thích nhiều câu hỏi mới hơn nữa.
Thừa tác vụ không phải là chuyện nói năng sâu sắc – mà là chuyện tích cực lắng nghe.
Thừa tác vụ không phải là chuyện dẫn người ta tới Thiên Chúa – mà là chuyện để Thiên Chúa đi vào trong họ.
Thừa tác vụ không phải là chuyện cổ vũ học lý – mà là chuyện công bố Chúa Giêsu.
Thừa tác vụ không phải là chuyện cung cấp bản đồ tới sự sống đời đời – mà là chuyện nuôi dưỡng sự sống ngay bây giờ, cho đến viên mãn.
Thừa tác vụ không phải là chuyện thay đổi người ta – mà là chuyện yêu thương người ta.
Thừa tác vụ không phải là chuyện cung cấp sự rõ ràng – mà là chuyện cử hành sự hàm hồ nhiều nghĩa.
Thừa tác vụ không phải là chuyện cung cấp các giải pháp – mà là chuyện giáp mặt với tình huống khó xử.
Thừa tác vụ không phải là chuyện lên trời – mà là chuyện hứa hẹn một thiên đàng.
Thừa tác vụ không phải là chuyện biến đá hóa bánh - mà là chuyện trở thành bánh cho thế giới.
Thừa tác vụ không phải là chuyện đi trên nước – mà là chuyện vớt những người đang bị đắm.
Thừa tác vụ không phải là chuyện nuôi sống hàng ngàn người – mà là chuyện nhận ra những người đói của chúng ta.
Thừa tác vụ không phải là chuyện cứu người – mà là chuyện nhắc người khác biết có một đấng cứu thế.
Thừa tác vụ không phải là chuyện có “phức cảm xức dầu” – mà là chuyện tỏ lộ một Đấng Xức Dầu phức tạp đến kỳ diệu.
Thừa tác vụ không phải là chuyện thuộc lòng và phun châu nhả ngọc các kinh tin kính – mà là chuyện tuyên xưng một cuộc sống tràn đầy đức tin.
Thừa tác vụ không phải là chuyện sửa sai thành đúng – mà là chuyện sống như một người đúng.
Thừa tác vụ không phải là chuyện xoa dịu đau thương – mà là chuyện cùng chịu đau thương và khóc lóc.
Thừa tác vụ không phải là chuyện cảm thấy thương xót – mà là chuyện xúc động cảm thương.
Thừa tác vụ không phải là chuyện đọc sách thánh – mà là chuyện trở thành lời sống.
Thừa tác vụ không phải là chuyện giúp thực hiện các phép lạ - mà là chuyện giúp người khác thấy họ là một phép lạ.
Thừa tác vụ không phải là chuyện luôn có mặt ở đó – mà là chuyện quyết định vắng mặt để Thiên Chúa có thể xuất đầu lộ diện.
Thừa tác vụ không phải là chuyện lợi dụng tối đa thời giờ của mình – mà là chuyện phí thời giờ với Thiên Chúa.
Thừa tác vụ không phải là chuyện đeo đuổi việc cầu nguyện – mà là chuyện mở cửa đón nhận thánh nhan Thiên Chúa đang kiếm tìm ta.
Thừa tác vụ không phải là chuyện cố gắng nên thánh – mà là chuyện nhận rằng không có Thiên Chúa, ta chẳng làm được gì.
Thừa tác vụ không phải là chuyện cứu người ta – mà là chuyện giúp đem người đi lạc về nhà.
Thừa tác vụ không phải là chuyện cung cấp các câu trả lời cho các câu hỏi của con cái – mà là chuyện tôn trọng sự khôn ngoan của chúng.
Thừa tác vụ không phải là chuyện làm mẫu mực và kỷ luật tròn trịa – mà là chuyện chia sẻ thứ bản ngã có thể bị tả tơi.
Thừa tác vụ không phải là chuyện cung cấp tin tức – mà là chuyện giúp người ta biến đổi.
Thừa tác vụ không phải là chuyện đi nhà thờ - mà là chuyện “trở thành” nhà thờ.
Thừa tác vụ không phải là chuyện tham dự ca hát – mà là chuyện trở thành bài ca.
Thừa tác vụ không phải là chuyện nên toàn thiện trước mặt Thiên Chúa – mà là chuyện nên nhân chứng cho tình yêu của Người.
Thừa tác vụ không phải là chuyện người ta có tin Thiên Chúa hay không – mà là chuyện bước chân theo Chúa Kitô.
Kỳ sau: Quan điểm “thừa tác vụ là chuyện…và là chuyện…”