Hãy Luôn Tỉnh Thức
"Còn về ngày đó hay giờ đó, thì không một ai biết được, dù các thiên thần trên trời, dù Con Người cũng chẳng biết, chỉ có mình Cha biết thôi". (Mc 13, 24-32).
Những lúc gần đây, tôi được nghe rất nhiều người bàn tán về chuyện Tận Thế, nhất là một bộ phim mới sắp được hình thành nói về năm 2012, do nhà tiên tri nào đó tiên đoán và biết trước!???? Bộ phim này tôi có nghe nói cũng đã có chiếu thử để quảng cáo cho bộ phim mới của họ, trên rất nhiều đài của TV, chắc hẳn sẽ thu về được rất nhiều tiền, do sự hiếu kỳ của nhiều người trong chúng ta. Nhà đạo diễn tài tình là phải cố gắng sắp đặt và sắp xếp sao mướn cho được những tài tử nổi tiếng có tên tuổi trên màn ảnh lớn hiện nay, nội dung của câu chuyện càng rùng rợn, càng kinh hoàng bao nhiêu, càng làm cho khán giả phải run bật lên trong chiếc ghế ngồi của mình vì sợ hãi, thì phim đó mới bảo đảm sẽ gặt hái được nhiều thành công, và chắc hẳn rằng tiền thu góp từ khán giả không phải là ít, trên toàn khắp thế giới!??
Nhưng thưa anh chị em, là một Kitô hữu luôn tin và sống có Chúa hằng ngày, chúng ta đâu phải cần đợi coi phim nói về Tận Thế, thì chúng ta mới hiểu mới biết sợ về ngày giờ tận thế của mình hay của toàn thể nhân loại đâu, thưa có phải không anh chị em?? Phỏng theo Phúc Âm thì Chúa Giêsu Ngài đã bỏ suốt 3 năm liền để dậy dỗ con cái Chúa về Nước Trời, Hỏa Ngục, và ngày Tận Thế. Chúa Giêsu đã dậy chúng ta về Nước Trời trong rất nhiều các dụ ngôn. Cùng lúc, Ngài cũng dậy chúng ta về Hỏa Ngục cùng chung với những dụ ngôn ấy!. Có phải trước Chúa Giêsu thì Thiên Chúa Cha cũng đã sai nhiều tiên tri vào thế gian để khuyên dậy ông bà tổ tiên của chúng ta, luôn biết sống kính sợ Thiên Chúa và giữ 10 điều răn của Thiên Chúa hay không? Nếu không thì sự phẫn nộ của Thiên Chúa sẽ giáng họa trên những con người ấy, không thương tiếc, không xót xa, không lượng thứ, và là sự kinh hoàng khi chúng ta được đọc và biết trong những chuyện các thành phố sống trong tội lỗi và bị Chúa sửa phạt như thế nào rồi!? Thành thì bị lụt lội suốt 40 mươi đêm ngày, không còn thấy được một sự sống nào sau những ngày bão lụt ấy!. Có thành thì bị Thiên Chúa phạt cháy rụi hết tất cả, cũng không còn thấy một sự sống nào sau trận bão lửa ấy!. Nhưng có phải sau những cơn giận của Chúa Cha, Ngài đã suy nghĩ lại và cảm thấy cơn giận của mình không thay đổi được gì ở những con người chỉ luôn thích sống trong tội lỗi trong đam mê, quyền, danh, lợi, thú vui tục trần,. ... Và sau bao nhiêu tiên tri trong suốt bao nhiêu thế kỷ qua, Chúa sai đến, cũng đã lần lượt bị những con người này giết đi, đã làm Thiên Chúa Cha càng suy nghĩ sâu xa hơn nữa!? Là làm sao để những giống dân chai đá đầy tội lỗi này được sửa đổi, được nên tốt lành, giống như thiên thần của Chúa?? Có phải Ngài càng suy nghĩ thì càng cảm thấy chỉ một cách duy nhất là đem chính Con ruột của mình, Người Con yêu quý nhất, thương nhất, hoàn hảo nhất, mọi thứ đều là nhất nhất trong trái tim và dưới mắt của Thiên Chúa Cha, ngày ngày Cha Con có nhau sống trong hạnh phúc trong hoan lạc, có thể nào Con Trai của Ngài sửa đổi được những con người này hay không??? Vì Thiên Chúa Cha không muốn hằng ngày phải luôn phẫn nộ và thiêu hủy hết những con người này trên thế giới nữa! Làm thế thì Thiên Chúa làm ra thế gian này là cho ai ở đây!? Chỉ có cách này, duy nhất, là có thể đem con người lại gần với Thiên Chúa, qua Chúa Con Giêsu chăng!?? Nhưng rồi, Chúa Con Giêsu cũng bị con người nhân loại đem ra xét xử, bắt giữ, tra tấn, hành quyết Ngài bằng cách treo và đóng đinh Ngài trên Thập Giá. Chúa Giêsu đã chết vì Chúa Cha muốn Chúa Con Giêsu xuống trần để gánh mọi tội lỗi của toàn nhân loại trên khắp thế gian và để toàn thể nhân loại được cứu độ. Và Chúa Con đã Xin Vâng theo như Lời Chúa Cha truyền dậy. Ngày thứ ba Chúa Giêsu đã sống lại như Lời Thánh Kinh. Lên Trời ngự bên hữu Đức Chúa Cha phép tắc vô cùng, ngày sau bởi Trời lại xuống phán xét kẻ sống và kẻ chết. Chúng con tin kính Đức Chúa Thánh Thần. Chúng con tin có Hội Thánh hằng có ở khắp thế này, các thánh thông công. Chúng con tin phép tha tội. Chúng con tin xác loài người ngày sau sống lại, và sự sống ở đời sau.
Ấy vậy! Nếu chúng ta đã có Đức Tin vào Ba Ngôi Thiên Chúa, giữ tất cả mọi giới răn của Ngài, và tin vào Phúc Âm, thì chắc hẳn chúng ta hằng ngày được Thiên Chúa chúc phúc và ban mọi ân sủng của Ngài trên chúng ta, thì đâu phải là chúng ta lơ đễnh hay chểnh mảng công việc Nhà Chúa, mà không biết đâu là phải hay đâu là trái? Có phải khi chúng ta được Chúa chúc phúc thì bình an của Chúa luôn tràn đầy trên chúng ta, mà mọi sự dữ không bao giờ có thể bén mảng và ở cùng chúng ta được. Bởi có phải sự gì của Thiên Chúa thì luôn sáng láng và luôn tốt lành!? Còn mọi sự dữ, xấu xa, tối tăm, và tội lỗi, thì luôn luôn là những sự việc coi như đưa đẩy, mời mọc, gọi mời chúng ta, là từ nơi ma quỷ chúng luôn rình rập để đem linh hồn chúng ta về cho chúng hay không??
Lậy Ngôi Ba Thiên Chúa! Xin cho chúng con luôn sống trong sự hướng dẫn, dậy dỗ, và chỉ bảo của Ngài, để chúng con biết đâu là việc làm lành thánh. Làm vì Thiên Chúa và vì anh chị em mà không phải vì làm cho cái Tôi của chúng con. Làm vì trái tim yêu thương giống trái tim Chúa Giêsu. Làm vì Đức Bác Ái từ trong quả tim luôn biết xót thương giống trái tim của Ngài. Làm vì chính Linh Hồn sống đời đời của mình. Làm vì muốn đem tất cả anh chị em cùng lên Trời hưởng chung một hạnh phúc miên viễn muôn đời bên Chúa Mẹ. Làm vì theo Thánh Ý Chúa chứ không phải theo ý Tôi. Làm vì khao khát muốn được một chỗ trên Nước Hằng Sống. Vì có phải Nước Trời mới là có sự sống Vĩnh Cửu, là những gì tốt đẹp nhất chúng ta trông mong và trông đợi; còn mọi thứ trên trần gian này chỉ toàn là ác mộng, là không tưởng, hư vô, bọt bèo, rong rêu, bèo trôi, là cơn gió thoảng, là phù hoa!??? Xin Ngôi Ba Thiên Chúa giúp chúng con trong tháng Cầu cho các Linh Hồn đang ở Lửa Luyện Ngục, hằng ngày biết làm những công việc có ích như xem Lễ, rước Mình và Máu Thánh Chúa, đọc kinh, hay qua công việc tuy nhỏ nhặt nhưng vì lòng mến Chúa và yêu người, để làm thay cho họ khi họ không còn có thể, để dâng lên Chúa Mẹ, để được Chúa Mẹ đem họ về Trời, hưởng Thánh Nhan Chúa hạnh phúc vui vẻ muôn đời và vô cùng. Amen.
"Còn về ngày đó hay giờ đó, thì không một ai biết được, dù các thiên thần trên trời, dù Con Người cũng chẳng biết, chỉ có mình Cha biết thôi". (Mc 13, 24-32).
Những lúc gần đây, tôi được nghe rất nhiều người bàn tán về chuyện Tận Thế, nhất là một bộ phim mới sắp được hình thành nói về năm 2012, do nhà tiên tri nào đó tiên đoán và biết trước!???? Bộ phim này tôi có nghe nói cũng đã có chiếu thử để quảng cáo cho bộ phim mới của họ, trên rất nhiều đài của TV, chắc hẳn sẽ thu về được rất nhiều tiền, do sự hiếu kỳ của nhiều người trong chúng ta. Nhà đạo diễn tài tình là phải cố gắng sắp đặt và sắp xếp sao mướn cho được những tài tử nổi tiếng có tên tuổi trên màn ảnh lớn hiện nay, nội dung của câu chuyện càng rùng rợn, càng kinh hoàng bao nhiêu, càng làm cho khán giả phải run bật lên trong chiếc ghế ngồi của mình vì sợ hãi, thì phim đó mới bảo đảm sẽ gặt hái được nhiều thành công, và chắc hẳn rằng tiền thu góp từ khán giả không phải là ít, trên toàn khắp thế giới!??
Nhưng thưa anh chị em, là một Kitô hữu luôn tin và sống có Chúa hằng ngày, chúng ta đâu phải cần đợi coi phim nói về Tận Thế, thì chúng ta mới hiểu mới biết sợ về ngày giờ tận thế của mình hay của toàn thể nhân loại đâu, thưa có phải không anh chị em?? Phỏng theo Phúc Âm thì Chúa Giêsu Ngài đã bỏ suốt 3 năm liền để dậy dỗ con cái Chúa về Nước Trời, Hỏa Ngục, và ngày Tận Thế. Chúa Giêsu đã dậy chúng ta về Nước Trời trong rất nhiều các dụ ngôn. Cùng lúc, Ngài cũng dậy chúng ta về Hỏa Ngục cùng chung với những dụ ngôn ấy!. Có phải trước Chúa Giêsu thì Thiên Chúa Cha cũng đã sai nhiều tiên tri vào thế gian để khuyên dậy ông bà tổ tiên của chúng ta, luôn biết sống kính sợ Thiên Chúa và giữ 10 điều răn của Thiên Chúa hay không? Nếu không thì sự phẫn nộ của Thiên Chúa sẽ giáng họa trên những con người ấy, không thương tiếc, không xót xa, không lượng thứ, và là sự kinh hoàng khi chúng ta được đọc và biết trong những chuyện các thành phố sống trong tội lỗi và bị Chúa sửa phạt như thế nào rồi!? Thành thì bị lụt lội suốt 40 mươi đêm ngày, không còn thấy được một sự sống nào sau những ngày bão lụt ấy!. Có thành thì bị Thiên Chúa phạt cháy rụi hết tất cả, cũng không còn thấy một sự sống nào sau trận bão lửa ấy!. Nhưng có phải sau những cơn giận của Chúa Cha, Ngài đã suy nghĩ lại và cảm thấy cơn giận của mình không thay đổi được gì ở những con người chỉ luôn thích sống trong tội lỗi trong đam mê, quyền, danh, lợi, thú vui tục trần,. ... Và sau bao nhiêu tiên tri trong suốt bao nhiêu thế kỷ qua, Chúa sai đến, cũng đã lần lượt bị những con người này giết đi, đã làm Thiên Chúa Cha càng suy nghĩ sâu xa hơn nữa!? Là làm sao để những giống dân chai đá đầy tội lỗi này được sửa đổi, được nên tốt lành, giống như thiên thần của Chúa?? Có phải Ngài càng suy nghĩ thì càng cảm thấy chỉ một cách duy nhất là đem chính Con ruột của mình, Người Con yêu quý nhất, thương nhất, hoàn hảo nhất, mọi thứ đều là nhất nhất trong trái tim và dưới mắt của Thiên Chúa Cha, ngày ngày Cha Con có nhau sống trong hạnh phúc trong hoan lạc, có thể nào Con Trai của Ngài sửa đổi được những con người này hay không??? Vì Thiên Chúa Cha không muốn hằng ngày phải luôn phẫn nộ và thiêu hủy hết những con người này trên thế giới nữa! Làm thế thì Thiên Chúa làm ra thế gian này là cho ai ở đây!? Chỉ có cách này, duy nhất, là có thể đem con người lại gần với Thiên Chúa, qua Chúa Con Giêsu chăng!?? Nhưng rồi, Chúa Con Giêsu cũng bị con người nhân loại đem ra xét xử, bắt giữ, tra tấn, hành quyết Ngài bằng cách treo và đóng đinh Ngài trên Thập Giá. Chúa Giêsu đã chết vì Chúa Cha muốn Chúa Con Giêsu xuống trần để gánh mọi tội lỗi của toàn nhân loại trên khắp thế gian và để toàn thể nhân loại được cứu độ. Và Chúa Con đã Xin Vâng theo như Lời Chúa Cha truyền dậy. Ngày thứ ba Chúa Giêsu đã sống lại như Lời Thánh Kinh. Lên Trời ngự bên hữu Đức Chúa Cha phép tắc vô cùng, ngày sau bởi Trời lại xuống phán xét kẻ sống và kẻ chết. Chúng con tin kính Đức Chúa Thánh Thần. Chúng con tin có Hội Thánh hằng có ở khắp thế này, các thánh thông công. Chúng con tin phép tha tội. Chúng con tin xác loài người ngày sau sống lại, và sự sống ở đời sau.
Ấy vậy! Nếu chúng ta đã có Đức Tin vào Ba Ngôi Thiên Chúa, giữ tất cả mọi giới răn của Ngài, và tin vào Phúc Âm, thì chắc hẳn chúng ta hằng ngày được Thiên Chúa chúc phúc và ban mọi ân sủng của Ngài trên chúng ta, thì đâu phải là chúng ta lơ đễnh hay chểnh mảng công việc Nhà Chúa, mà không biết đâu là phải hay đâu là trái? Có phải khi chúng ta được Chúa chúc phúc thì bình an của Chúa luôn tràn đầy trên chúng ta, mà mọi sự dữ không bao giờ có thể bén mảng và ở cùng chúng ta được. Bởi có phải sự gì của Thiên Chúa thì luôn sáng láng và luôn tốt lành!? Còn mọi sự dữ, xấu xa, tối tăm, và tội lỗi, thì luôn luôn là những sự việc coi như đưa đẩy, mời mọc, gọi mời chúng ta, là từ nơi ma quỷ chúng luôn rình rập để đem linh hồn chúng ta về cho chúng hay không??
Lậy Ngôi Ba Thiên Chúa! Xin cho chúng con luôn sống trong sự hướng dẫn, dậy dỗ, và chỉ bảo của Ngài, để chúng con biết đâu là việc làm lành thánh. Làm vì Thiên Chúa và vì anh chị em mà không phải vì làm cho cái Tôi của chúng con. Làm vì trái tim yêu thương giống trái tim Chúa Giêsu. Làm vì Đức Bác Ái từ trong quả tim luôn biết xót thương giống trái tim của Ngài. Làm vì chính Linh Hồn sống đời đời của mình. Làm vì muốn đem tất cả anh chị em cùng lên Trời hưởng chung một hạnh phúc miên viễn muôn đời bên Chúa Mẹ. Làm vì theo Thánh Ý Chúa chứ không phải theo ý Tôi. Làm vì khao khát muốn được một chỗ trên Nước Hằng Sống. Vì có phải Nước Trời mới là có sự sống Vĩnh Cửu, là những gì tốt đẹp nhất chúng ta trông mong và trông đợi; còn mọi thứ trên trần gian này chỉ toàn là ác mộng, là không tưởng, hư vô, bọt bèo, rong rêu, bèo trôi, là cơn gió thoảng, là phù hoa!??? Xin Ngôi Ba Thiên Chúa giúp chúng con trong tháng Cầu cho các Linh Hồn đang ở Lửa Luyện Ngục, hằng ngày biết làm những công việc có ích như xem Lễ, rước Mình và Máu Thánh Chúa, đọc kinh, hay qua công việc tuy nhỏ nhặt nhưng vì lòng mến Chúa và yêu người, để làm thay cho họ khi họ không còn có thể, để dâng lên Chúa Mẹ, để được Chúa Mẹ đem họ về Trời, hưởng Thánh Nhan Chúa hạnh phúc vui vẻ muôn đời và vô cùng. Amen.