Suy niệm ngày Chúa Nhật 22 tháng 12.
Thiên thần đầu tiên được nêu danh trong tường thuật dài nhất về Chúa Giêsu giáng sinh là Gabrien, ngài đã hiện ra tại Nazareth cho thiếu nữ đã hứa hôn, nhưng chưa lấy chồng là Maria với sứ điệp là bà đã mang thai Đấng Xức Dầu mà dân Do Thái đã mong đợi (Luca 1:26-35). Dĩ nhiên, bà sợ hãi trước sự hiện ra của thiên thần, và cũng hoang mang về sứ điệp, nhưng Thiên Chúa đã ban cho bà ân sủng không những để chấp nhận biến cố này mà còn ca tụng Thiên Chúa trong bài ca Magnificat ("Linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa!"). Các mục đồng cũng thế, khi được báo tin, chúng cũng sợ hãi nhưng rồi hân hoan vui mừng. Gương của Mẹ và của các mục đồng nhắc chúng ta phải dịu hiền với chính chúng ta và tha nhân trong tuần lễ này, vì đáp trả bằng cách vâng phục trước tình yêu Thiên Chúa có thể không là phản ứng đầu tiên của chúng ta, bất kể chúng ta có thấu hiểu được tình yêu này ra thế nào.
Suy niệm ngày Thứ Hai 23 tháng 12:
Các Kitô hữu mừng vui vì đón nhận sự nhập thể của tình yêu Thiên Chúa trong thân xác loài người trong mùa Vọng và mùa Giáng Sinh. Trước sự hiện diện của Chúa Giêsu giữa chúng ta như một đồng loại, ngay cả những người không phải là các tiên tri như Môisen hay Isaiah, bây giờ có thể cảm nhận được qua các giác quan Chúa đã dựng nên cho con người: " Thế mà mắt tôi đã thấy Đức Vua là ĐỨC CHÚA các đạo binh! " (Isaiah 6:5). Trong Mùa này, ngay từ tuần một, chúng ta đã suy niệm về niềm hy vọng vào những lời hứa của Thiên Chúa được các thiên thần loan báo,chúng ta được nhắc nhớ rằng nhận biết tình yêu Thiên Chúa là có thực và hiện hữu không chỉ là một kinh nghiệm được dành riêng cho các tiên tri và các thiên thần, mà có thể được chia xẻ với chúng ta và qua chúng ta. Tình yêu Thiên Chúa sống động nơi đây và hiện diện ngay bây giờ trước chúng ta, với Lời Chúa, và hành động của Người.
Trong khi chúng ta suy niệm về tình yêu Thiên Chúa trong tuần này, chúng ta có thể tự hỏi: Tình yêu Thiên Chúa là gì? Phúc Âm thánh Luca mô tả Maria ca hát sau khi thiên thần Gabrien loan tin Mẹ mang thai Chúa Giêsu: “Người nâng cao mọi kẻ khiêm nhường. Kẻ đói nghèo, Chúa ban của đầy dư.” (Luca 1:52-53). Lời ca của Mẹ nhắc chúng ta là tình yêu Thiên Chúa không trừu tượng và không chỉ là một cảm xúc. Tình yêu Thiên Chúa luôn luôn đến với nhân loại dưới hình thức của sự săn sóc, trợ giúp và an ủi chúng ta ban cho nhau – không chỉ riêng cho người thân trong gia đình mà còn cho những ai thiếu thốn nhất khắp mọi nơi.
Một trong những thánh kinh cổ xưa nhất kể lại rằng, sau khi Chúa Giêsu giáng sinh, Chúa dùng một giấc mơ để chỉ dậy cho chồng Maria là Giuse phải cứu mạng hài nhi Giêsu khỏi bị sát hại vì lệnh của Hoàng Đế La Mã đòi phải hạ sát các con trẻ Do Thái, và phải đưa Maria và Chúa Giêsu trốn sang Ai Cập. Sau đó, vào lúc an toàn hơn, một thiên thần lại hiện ra với thánh Giuse và bảo ngài phải đưa hài nhi Giêsu và Mẹ Maria trở về Nazareth (Mát thêu 2:13-23). Mẹ Maria và thánh Giuse chứng tỏ tình yêu của họ dành cho Chúa Giêsu và cho nhau bằng cách gìn giữ cho nhau được an toàn, bằng cách bảo vệ nhau và nuôi nấng lẫn nhau. Suy niệm về gương sáng của Thánh Gia trong tuần này, chúng ta được nhắc nhớ rằng chúng ta chứng tỏ tình yêu Thiên Chúa hôm nay không chỉ bằng việc trao cho nhau những quà tặng bằng hiện vật, mà bằng việc thực sự săn sóc lẫn nhau, gìn giữ nhau cho an toàn, nuôi dưỡng và lo lắng cho nhau.
Suy niệm ngày Thứ Ba 24 tháng 12:
Vào đêm Vọng Giáng Sinh, các tín hữu cử hành bốn tuần Mùa Vọng cũng thường thắp lên một ngọn nến trắng, đôi khi còn được gọi là nến Chúa Kitô (Ga 1:29). " Kitô" tiếng Hy Lạp có nghĩa là “Đấng đã được xức dầu” và bầy tỏ niềm tin rằng Giêsu thành Nazareth là Đấng đã được Thiên Chúa xức dầu cách đặc biệt như đã được mô tả trong các lời tiên tri về đấng thiên sai - Immanuel (Chúa ở cùng chúng ta), ánh sáng của muôn nước (Giao ước đầy ân sủng của Thiên Chúa bây giờ bao gồm tất cả mọi dân nước). Khi thắp lên cây nến trắng, chúng ta được nhắc nhớ rằng mục đích của việc cử hành đức tin Kitô giáo này không phải là để có được nhiều tài vật hơn, cũng như để chỉ chú trọng đến những người thân trong gia đình, mà là để cho đi, và để trở thành ánh sáng cho thế gian như một tập thể, bằng cách bầy tỏ tình yêu Thiên Chúa cho tất cả mọi người qua hy vọng, hân hoan, săn sóc, nuôi dưỡng và bảo vệ.
Thiên thần đầu tiên được nêu danh trong tường thuật dài nhất về Chúa Giêsu giáng sinh là Gabrien, ngài đã hiện ra tại Nazareth cho thiếu nữ đã hứa hôn, nhưng chưa lấy chồng là Maria với sứ điệp là bà đã mang thai Đấng Xức Dầu mà dân Do Thái đã mong đợi (Luca 1:26-35). Dĩ nhiên, bà sợ hãi trước sự hiện ra của thiên thần, và cũng hoang mang về sứ điệp, nhưng Thiên Chúa đã ban cho bà ân sủng không những để chấp nhận biến cố này mà còn ca tụng Thiên Chúa trong bài ca Magnificat ("Linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa!"). Các mục đồng cũng thế, khi được báo tin, chúng cũng sợ hãi nhưng rồi hân hoan vui mừng. Gương của Mẹ và của các mục đồng nhắc chúng ta phải dịu hiền với chính chúng ta và tha nhân trong tuần lễ này, vì đáp trả bằng cách vâng phục trước tình yêu Thiên Chúa có thể không là phản ứng đầu tiên của chúng ta, bất kể chúng ta có thấu hiểu được tình yêu này ra thế nào.
Suy niệm ngày Thứ Hai 23 tháng 12:
Các Kitô hữu mừng vui vì đón nhận sự nhập thể của tình yêu Thiên Chúa trong thân xác loài người trong mùa Vọng và mùa Giáng Sinh. Trước sự hiện diện của Chúa Giêsu giữa chúng ta như một đồng loại, ngay cả những người không phải là các tiên tri như Môisen hay Isaiah, bây giờ có thể cảm nhận được qua các giác quan Chúa đã dựng nên cho con người: " Thế mà mắt tôi đã thấy Đức Vua là ĐỨC CHÚA các đạo binh! " (Isaiah 6:5). Trong Mùa này, ngay từ tuần một, chúng ta đã suy niệm về niềm hy vọng vào những lời hứa của Thiên Chúa được các thiên thần loan báo,chúng ta được nhắc nhớ rằng nhận biết tình yêu Thiên Chúa là có thực và hiện hữu không chỉ là một kinh nghiệm được dành riêng cho các tiên tri và các thiên thần, mà có thể được chia xẻ với chúng ta và qua chúng ta. Tình yêu Thiên Chúa sống động nơi đây và hiện diện ngay bây giờ trước chúng ta, với Lời Chúa, và hành động của Người.
Trong khi chúng ta suy niệm về tình yêu Thiên Chúa trong tuần này, chúng ta có thể tự hỏi: Tình yêu Thiên Chúa là gì? Phúc Âm thánh Luca mô tả Maria ca hát sau khi thiên thần Gabrien loan tin Mẹ mang thai Chúa Giêsu: “Người nâng cao mọi kẻ khiêm nhường. Kẻ đói nghèo, Chúa ban của đầy dư.” (Luca 1:52-53). Lời ca của Mẹ nhắc chúng ta là tình yêu Thiên Chúa không trừu tượng và không chỉ là một cảm xúc. Tình yêu Thiên Chúa luôn luôn đến với nhân loại dưới hình thức của sự săn sóc, trợ giúp và an ủi chúng ta ban cho nhau – không chỉ riêng cho người thân trong gia đình mà còn cho những ai thiếu thốn nhất khắp mọi nơi.
Một trong những thánh kinh cổ xưa nhất kể lại rằng, sau khi Chúa Giêsu giáng sinh, Chúa dùng một giấc mơ để chỉ dậy cho chồng Maria là Giuse phải cứu mạng hài nhi Giêsu khỏi bị sát hại vì lệnh của Hoàng Đế La Mã đòi phải hạ sát các con trẻ Do Thái, và phải đưa Maria và Chúa Giêsu trốn sang Ai Cập. Sau đó, vào lúc an toàn hơn, một thiên thần lại hiện ra với thánh Giuse và bảo ngài phải đưa hài nhi Giêsu và Mẹ Maria trở về Nazareth (Mát thêu 2:13-23). Mẹ Maria và thánh Giuse chứng tỏ tình yêu của họ dành cho Chúa Giêsu và cho nhau bằng cách gìn giữ cho nhau được an toàn, bằng cách bảo vệ nhau và nuôi nấng lẫn nhau. Suy niệm về gương sáng của Thánh Gia trong tuần này, chúng ta được nhắc nhớ rằng chúng ta chứng tỏ tình yêu Thiên Chúa hôm nay không chỉ bằng việc trao cho nhau những quà tặng bằng hiện vật, mà bằng việc thực sự săn sóc lẫn nhau, gìn giữ nhau cho an toàn, nuôi dưỡng và lo lắng cho nhau.
Suy niệm ngày Thứ Ba 24 tháng 12:
Vào đêm Vọng Giáng Sinh, các tín hữu cử hành bốn tuần Mùa Vọng cũng thường thắp lên một ngọn nến trắng, đôi khi còn được gọi là nến Chúa Kitô (Ga 1:29). " Kitô" tiếng Hy Lạp có nghĩa là “Đấng đã được xức dầu” và bầy tỏ niềm tin rằng Giêsu thành Nazareth là Đấng đã được Thiên Chúa xức dầu cách đặc biệt như đã được mô tả trong các lời tiên tri về đấng thiên sai - Immanuel (Chúa ở cùng chúng ta), ánh sáng của muôn nước (Giao ước đầy ân sủng của Thiên Chúa bây giờ bao gồm tất cả mọi dân nước). Khi thắp lên cây nến trắng, chúng ta được nhắc nhớ rằng mục đích của việc cử hành đức tin Kitô giáo này không phải là để có được nhiều tài vật hơn, cũng như để chỉ chú trọng đến những người thân trong gia đình, mà là để cho đi, và để trở thành ánh sáng cho thế gian như một tập thể, bằng cách bầy tỏ tình yêu Thiên Chúa cho tất cả mọi người qua hy vọng, hân hoan, săn sóc, nuôi dưỡng và bảo vệ.