90. NGÓ SEN LỚN NHƯ THUYỀN

Chủ nhân dùng búp sen để đãi khách nhưng giữ lại khúc lớn trong nhà bếp.

Khách cười nói:

- “Tôi thường đọc thơ: ‘Đỉnh Thái Tất đầu ngọc giếng sen, nở hoa mười trượng ngó sen như thuyền’. Trước đây hoài nghi không thể có ngó sen to lớn như thế, hôm nay thì tin rồi”.

Chủ nhân hỏi:

- “Đó là duyên cớ gì ?”

Khách trả lời:

- “Chóp sen đã đến nơi đây mà đầu sen thì vẫn còn ở trong nhà bếp ấy”.

(Qủang Tiếu phủ)

Suy tư 90:

Người ta khi đãi khách thì có hai thái độ: một là lo lắng không biết khách thích ăn món gì và chọn nấu làm sao cho khách vui lòng, hai là có gì ăn nấy.

Thái độ thứ nhất là của người đón khách quý và coi trọng khách, thái độ thứ hai là coi khách thân tình như người quen biết trong gia đình, cả hai thái độ đều bày tỏ tâm tình hiếu khách của chủ nhà.

Có người khách đến nhà chỉ đem là ly nước lã với lời nói trỏng trỏng: uống nước; có người khách tới nhà thì vồn vã tay bắt mặt mừng rối rít gọi con cái đem nước ngọt mát lạnh ra khách dùng; lại có người khách đến nhà thì kêu con ra coi khách là ai, nếu là người mình không thích thì nói: cha mẹ không có nhà...

Đức Chúa Giê-su mời gọi chúng ta tiếp đãi bất cứ người khách nào: khách quen khách lạ, khách là quan lớn hay thường dân, là người lớn hay trẻ em, là người giàu có hay nghèo hèn, bởi vì chính Ngài đã chia sẻ thân phận khách đày như chúng ta: hy vọng được mọi người đối đãi ân cần và đó cũng là tâm tình của chúng ta khi lỡ đường lở sá.

Người Ki-tô hữu không phân biệt khách là ai, bởi vì đối với họ tất cả mọi người đều là con cái của Thiên Chúa và trong Đức Chúa Giê-su họ là anh chị em của mình...

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)


--------------

http://www.vietcatholicnews.net

https://www.facebook.com/jmtaiby

https://jmtaiby.blogspot.com