Về ý kiến của anh trên báo Hà Nội Mới ngày 28-4 như sau:
“Sao họ không cầu nguyện cho những anh hùng, liệt sĩ đã hy sinh vì độc lập, hòa bình của Tổ quốc hay hàng triệu nạn nhân nhiễm chất độc da cam vẫn quặn đau chờ đợi công lý? Không còn nghi ngờ gì nữa, các linh mục Nhà thờ Thái Hà đã đi quá xa, lợi dụng vấn đề bô-xít hòng can dự chính trị, gây sức ép với Nhà nước. Nghe những lời lẽ của các linh mục Khải, Uy, bất kỳ người yêu nước Việt Nam nào cũng sẽ cảm thấy bị xúc phạm ghê gớm, nhất là gia đình có thân nhân đã ngã xuống vì hòa bình, độc lập và thống nhất đất nước. Các linh mục này đã phủ nhận tất cả thành quả mà cả dân tộc đã không tiếc máu xương giành được. Không những thế, những thành tựu hàng thập kỷ đổi mới đã được cả thế giới thừa nhận cũng bị họ phủ nhận sạch trơn. Tôi cho rằng, Nhà nước cần phải có biện pháp cứng rắn trừng trị những kẻ đang tâm đi ngược lại lợi ích dân tộc, phá hoại khối đại đoàn kết truyền thống ngàn đời, khối đại đoàn kết đã làm nên sức mạnh cho Tổ quốc ta trong chiến tranh và giờ đây là trong sự nghiệp xây dựng Tổ quốc.” Báo HNM
Thưa anh Lâm
Nhờ có vụ anh ý kiến về giáo xứ Thái Hà, tôi một người Hà Nội mới may mắn biết được anh là chủ tịch hội chữ thập đỏ Hà Nội. Thật ra trong muôn vàn những cái hội đoàn của thành phố Hà Nội thì cái chức chủ tịch hội CTĐ HN của anh khó mà có dịp được người dân biêt đến. Mặc dù tệ cắt xén viện trợ xẩy ra đầy dẫy khắp nơi trên đất nước này, đến mức độ báo chí phải lên án. Người dân cực kỳ phẫn nộ, điều này chắc anh biết. Tôi nghĩ anh nên có ý kiến về vấn đề thuộc chuyên môn này đã trước khi ý kiến việc khác.
Anh sử dụng những người có thân nhân ngã xuống trong các cuộc chiến tranh để dành hoà bình, độc lập cho đất nước làm lá bài mập mờ che đậy ý kiến của mình. Một thủ đoạn quá xưa của tuyên truyền Việt Nam, đáng phải lên án thì một thầy thuốc như anh lại nhuần nhuyễn trò bỉ ổi ấy không kém gì.
Tôi hỏi anh rằng, thân nhân của những người ngã xuống được hưởng chính sách gì, họ có hài lòng về chính sách đó không. Những ngôi nhà tình nghĩa cấp 4, mái xi măng mà các anh đã làm liệu có bằng cái một lông chân của những tên tham nhũng, bằng món quà mà các quan chức cho gái như Nguyễn Việt Tiến., Lương Quốc Dũng sau một lần vui vẻ.
Anh lớn tiếng đòi cầu nguyện cho liệt sĩ đã hy sinh, ôi cái tấm lòng lương y kiêm đao phủ ở các bệnh viện thì chả ai lạ gì. Anh đòi thế đã nghĩ chưa ? Giả dụ bây giờ giáo xứ Thái Hà kéo nhau đến vườn hoa Điện Biên Phủ cầu nguyện cho mấy chục nghìn liệt sĩ đã hy sinh trong cuộc chiến đấu bảo vệ tổ quốc trước sự xâm lăng của quân bành trướng Trung Quốc, anh có hài lòng không ? Anh đã kém nhận thức hậu quả lời nói rồi, cái báo đưa lại lời anh cũng chả hơn gì. Giờ nếu chúng tôi nghe theo lời anh và báo HNM phát động phong trào cầu nguyện cho các liệt sĩ hy sinh ở biên giới phía Bắc tại thời điểm này. E rằng không chỉ người Công Giáo mà còn hàng nghìn người khác nữa sẵn sàng tham gia. Lúc ấy xin anh và toàn bộ nhân viên báo HNM sát cánh nhé, chứ đừng ca ngợi tướng Tàu Hứa Thế Hữu như báo HNM đã từng đăng. Nói đến đây mới thấy chua chát, than ôi cho đất nước này, chính cái báo ca ngợi quân giết người Việt giờ lại trách người khác sao không cầu nguyện cho người bị giết.
Có lẽ chúng tôi sẽ lưu ý và có khả năng sẽ thực hiện ý tưởng mà anh và báo HNM đã nêu ra, đây sẽ là căn cứ để cho thấy chúng tôi hoà mình cùng với dân tộc theo đúng đường lối mà đảng viên Nguyễn Văn Lâm cùng tờ báo đảng thủ đô Hà Nội Mới đề nghị.
Lúc ấy xin anh và báo HNM mới đừng cho rằng giáo dân và các linh mục làm chính trị nhé. Nhân đây thưa với anh, linh mục cho dù có làm chính trị thì cũng đến ngưỡng là linh mục mà thôi. Họ là người tu hành, dâng mình cho Chúa, không thể nào có chức vụ gì hứa hẹn để họ mưu đồ làm chính trị cả. Chỉ có thú y, hoạn lợn… làm chính trị và đến những chức vụ cao cấp nào, cái này hẳn anh biết. Có phải đó là động cơ thúc đẩy, để anh học hỏi mà tiến thân sau này chăng, qua những ý kiến của anh về Thái Hà tôi nghĩ anh cũng đang thực hiện mưu đồ chính trị của riếng mình lắm. Thú y, hoạn lơn…còn vươn đến thế, thì chủ tịch hội CTĐ có gì mà không tự tin làm anh nhỉ. Chỉ cần vu khống người lương thiện, trung thành làm tay sai là anh có cơ hội thôi.
Anh kêu gọi những biện pháp cứng rắn trừng trị những người yêu nước đã dám cất tiếng nói phản đối một chính sách sai lầm như Bô Xít, Tây Nguyên. Lời kêu gọi của anh thật ra chỉ để chứng minh tấm lòng trung của anh với ông chủ của mình mà thôi. Kêu khi thấy bóng người ngoài ngõ, chưa cần biết gian hay ngay, cứ thấy bóng đi vào là kêu liên tục để chứng tỏ nuôi mình không tốn cơm. Chứ còn cứng rắn thì từ cải cách ruộng đất, nhân văn giai phẩm, cải tạo tư sản, lệnh tập trung…nhà nước này có thừa không cần anh kêu mới có. Tôi mong anh làm một người có lương tâm trong sáng để tiếp tục làm trọn chức vụ của mình, đừng manh nha lợi dụng để tìm kiếm chỗ bon chen kiếm chức quyền. Mình làm thầy thuốc phải có tâm anh ạ, cho các cháu nhà mình được tự hào khi người ta nhắc đến anh. Đấy mới là cái quý nhất mà người thầy thuốc làm cha để lại cho con mình.
Hay anh làm bài so sánh giữa tiền chi cho đãi ngộ gia đình thương binh liệt sĩ với thất thoát trong xây dựng cơ bản. Hoặc những vụ như đề án 112, CPI, PMU18…..có khi lại là tiếng tốt anh để cho con cháu.
Chúc anh sáng suốt hơn sau khi đọc thư này.
Hà Nội, 28/4/2009
“Sao họ không cầu nguyện cho những anh hùng, liệt sĩ đã hy sinh vì độc lập, hòa bình của Tổ quốc hay hàng triệu nạn nhân nhiễm chất độc da cam vẫn quặn đau chờ đợi công lý? Không còn nghi ngờ gì nữa, các linh mục Nhà thờ Thái Hà đã đi quá xa, lợi dụng vấn đề bô-xít hòng can dự chính trị, gây sức ép với Nhà nước. Nghe những lời lẽ của các linh mục Khải, Uy, bất kỳ người yêu nước Việt Nam nào cũng sẽ cảm thấy bị xúc phạm ghê gớm, nhất là gia đình có thân nhân đã ngã xuống vì hòa bình, độc lập và thống nhất đất nước. Các linh mục này đã phủ nhận tất cả thành quả mà cả dân tộc đã không tiếc máu xương giành được. Không những thế, những thành tựu hàng thập kỷ đổi mới đã được cả thế giới thừa nhận cũng bị họ phủ nhận sạch trơn. Tôi cho rằng, Nhà nước cần phải có biện pháp cứng rắn trừng trị những kẻ đang tâm đi ngược lại lợi ích dân tộc, phá hoại khối đại đoàn kết truyền thống ngàn đời, khối đại đoàn kết đã làm nên sức mạnh cho Tổ quốc ta trong chiến tranh và giờ đây là trong sự nghiệp xây dựng Tổ quốc.” Báo HNM
Thưa anh Lâm
Nhờ có vụ anh ý kiến về giáo xứ Thái Hà, tôi một người Hà Nội mới may mắn biết được anh là chủ tịch hội chữ thập đỏ Hà Nội. Thật ra trong muôn vàn những cái hội đoàn của thành phố Hà Nội thì cái chức chủ tịch hội CTĐ HN của anh khó mà có dịp được người dân biêt đến. Mặc dù tệ cắt xén viện trợ xẩy ra đầy dẫy khắp nơi trên đất nước này, đến mức độ báo chí phải lên án. Người dân cực kỳ phẫn nộ, điều này chắc anh biết. Tôi nghĩ anh nên có ý kiến về vấn đề thuộc chuyên môn này đã trước khi ý kiến việc khác.
Anh sử dụng những người có thân nhân ngã xuống trong các cuộc chiến tranh để dành hoà bình, độc lập cho đất nước làm lá bài mập mờ che đậy ý kiến của mình. Một thủ đoạn quá xưa của tuyên truyền Việt Nam, đáng phải lên án thì một thầy thuốc như anh lại nhuần nhuyễn trò bỉ ổi ấy không kém gì.
Tôi hỏi anh rằng, thân nhân của những người ngã xuống được hưởng chính sách gì, họ có hài lòng về chính sách đó không. Những ngôi nhà tình nghĩa cấp 4, mái xi măng mà các anh đã làm liệu có bằng cái một lông chân của những tên tham nhũng, bằng món quà mà các quan chức cho gái như Nguyễn Việt Tiến., Lương Quốc Dũng sau một lần vui vẻ.
Anh lớn tiếng đòi cầu nguyện cho liệt sĩ đã hy sinh, ôi cái tấm lòng lương y kiêm đao phủ ở các bệnh viện thì chả ai lạ gì. Anh đòi thế đã nghĩ chưa ? Giả dụ bây giờ giáo xứ Thái Hà kéo nhau đến vườn hoa Điện Biên Phủ cầu nguyện cho mấy chục nghìn liệt sĩ đã hy sinh trong cuộc chiến đấu bảo vệ tổ quốc trước sự xâm lăng của quân bành trướng Trung Quốc, anh có hài lòng không ? Anh đã kém nhận thức hậu quả lời nói rồi, cái báo đưa lại lời anh cũng chả hơn gì. Giờ nếu chúng tôi nghe theo lời anh và báo HNM phát động phong trào cầu nguyện cho các liệt sĩ hy sinh ở biên giới phía Bắc tại thời điểm này. E rằng không chỉ người Công Giáo mà còn hàng nghìn người khác nữa sẵn sàng tham gia. Lúc ấy xin anh và toàn bộ nhân viên báo HNM sát cánh nhé, chứ đừng ca ngợi tướng Tàu Hứa Thế Hữu như báo HNM đã từng đăng. Nói đến đây mới thấy chua chát, than ôi cho đất nước này, chính cái báo ca ngợi quân giết người Việt giờ lại trách người khác sao không cầu nguyện cho người bị giết.
Có lẽ chúng tôi sẽ lưu ý và có khả năng sẽ thực hiện ý tưởng mà anh và báo HNM đã nêu ra, đây sẽ là căn cứ để cho thấy chúng tôi hoà mình cùng với dân tộc theo đúng đường lối mà đảng viên Nguyễn Văn Lâm cùng tờ báo đảng thủ đô Hà Nội Mới đề nghị.
Lúc ấy xin anh và báo HNM mới đừng cho rằng giáo dân và các linh mục làm chính trị nhé. Nhân đây thưa với anh, linh mục cho dù có làm chính trị thì cũng đến ngưỡng là linh mục mà thôi. Họ là người tu hành, dâng mình cho Chúa, không thể nào có chức vụ gì hứa hẹn để họ mưu đồ làm chính trị cả. Chỉ có thú y, hoạn lợn… làm chính trị và đến những chức vụ cao cấp nào, cái này hẳn anh biết. Có phải đó là động cơ thúc đẩy, để anh học hỏi mà tiến thân sau này chăng, qua những ý kiến của anh về Thái Hà tôi nghĩ anh cũng đang thực hiện mưu đồ chính trị của riếng mình lắm. Thú y, hoạn lơn…còn vươn đến thế, thì chủ tịch hội CTĐ có gì mà không tự tin làm anh nhỉ. Chỉ cần vu khống người lương thiện, trung thành làm tay sai là anh có cơ hội thôi.
Anh kêu gọi những biện pháp cứng rắn trừng trị những người yêu nước đã dám cất tiếng nói phản đối một chính sách sai lầm như Bô Xít, Tây Nguyên. Lời kêu gọi của anh thật ra chỉ để chứng minh tấm lòng trung của anh với ông chủ của mình mà thôi. Kêu khi thấy bóng người ngoài ngõ, chưa cần biết gian hay ngay, cứ thấy bóng đi vào là kêu liên tục để chứng tỏ nuôi mình không tốn cơm. Chứ còn cứng rắn thì từ cải cách ruộng đất, nhân văn giai phẩm, cải tạo tư sản, lệnh tập trung…nhà nước này có thừa không cần anh kêu mới có. Tôi mong anh làm một người có lương tâm trong sáng để tiếp tục làm trọn chức vụ của mình, đừng manh nha lợi dụng để tìm kiếm chỗ bon chen kiếm chức quyền. Mình làm thầy thuốc phải có tâm anh ạ, cho các cháu nhà mình được tự hào khi người ta nhắc đến anh. Đấy mới là cái quý nhất mà người thầy thuốc làm cha để lại cho con mình.
Hay anh làm bài so sánh giữa tiền chi cho đãi ngộ gia đình thương binh liệt sĩ với thất thoát trong xây dựng cơ bản. Hoặc những vụ như đề án 112, CPI, PMU18…..có khi lại là tiếng tốt anh để cho con cháu.
Chúc anh sáng suốt hơn sau khi đọc thư này.
Hà Nội, 28/4/2009