Washington - Đức Hồng y Francis George, OMI, Chủ tịch Hội Đồng Giám mục Công Giáo HK, lưu hành tuyên bố sau đây về tình hình cải cách chăm sóc sức khỏe:

Cái giá phải trả thì quá cao; sự thiệt hại thì quá lớn.

Các Giám mục Công giáo Hoa Kỳ đã từ lâu và thống nhất ủng hộ sự cải cách chăm sóc sức khỏe tại Hoa Kỳ, rút tỉa kinh nghiệm từ những trải nghiệm về chăm sóc y tế tại các giáo xứ Công Giáo trước những nỗi đớn đau của các bà mẹ không đủ điều kiện y tế trước khi sinh, các gia đình không thể đảm bảo chất lượng chăm sóc cho con cái của họ, và của những người không thể có bảo hiểm vì thiếu điều kiện.

Trong suốt cuộc thảo luận về chăm sóc sức khỏe trong năm qua, Hội Đồng giám mục đã kêu gọi một phương thức lưỡng đảng để giải quyết việc chăm sóc y tế quốc gia. Các giám mục đã kêu gọi có trợ giúp y tế cần thiết và thích hợp cho tất cả những người đang bị bệnh, bị thương hoặc có nhu cầu y tế, và rằng không ai có thể cố ý giết người qua sự mở rộng tài trợ liên bang về phá thai hoặc cho các kế hoạch bảo hiểm có phá thai. Đây là những quy định mà Tu chánh án Hyde đã qui định từ lâu, và đã được thông qua hàng năm trên mỗi dự luật liên bang về chăm sóc sức khỏe và những cuộc điều tra dân ý cũng cho thấy rằng đạo luật này phản ánh ý nguyện của đại đa số dân chúng. Người dân Mỹ và các giám mục Công giáo cũng đã được hứa hẹn rằng, điều luật cuối cùng sẽ không có việc sử dụng quỹ liên bang cho phá thai và rằng nguyên trạng về pháp lý sẽ được duy trì.

Tuy nhiên, các giám mục đã thất vọng và hoang mang khi biết rằng cơ sở để bỏ phiếu về chăm sóc sức khỏe sẽ là dự luật được Thượng viện thông qua vào dịp lễ Giáng sinh. Dù cho có nhiều phủ nhận cũng như nhiều giải thích của các ủng hộ viên, dự luật Thượng viện đã không giống như dự luật được Hạ viện chấp thuận vào tháng mười một, đó là dự luật của Thượng viện đã cố ý không bao gồm ngôn ngữ của Tu Chánh Án Hyde. Dự luật này mở rộng tài trợ liên bang và vai trò của chính phủ liên bang trong việc cung cấp các thủ tục phá thai. Và như thế, nó buộc tất cả chúng ta trở nên tham gia vào một hành động vi phạm sâu sắc lương tâm của nhiều người, là cố ý sát hại những thành viên của gia đình lòai người đang chờ đợi được sinh ra nhưng lại không được mong muốn.

Điều gì làm cho các giám mục lo ngại sâu sắc về dự luật của Thượng viện? Vấn đề có thể tóm tắt ngắn gọn như sau. Về nguyên trạng của vấn đề phá thai trong chính sách liên bang, như phản ánh trong Tu chính án Hyde, thì bảo hiểm phá thai không được trợ cấp bởi bất kỳ kế hoạch liên bang nào. Trong dự luật Thượng viện, đã có nhiều kế hoạch được chính phủ trợ cấp mà chỉ duy nhất có một kế họach đa tiểu bang là không có trợ cấp phá thai - tất cả các kế hoạch khác (bao gồm nhiều kế hoạch đa tiểu bang) có bảo hiểm phá thai, và được miễn trừ thuế liên bang. Điều này có nghĩa rằng các cá nhân hoặc gia đình có hoàn cảnh y tế phức tạp có thể bị buộc phải lựa chọn và đóng góp cho một kế hoạch bảo hiểm phá thai, nhằm đáp ứng nhu cầu sức khỏe cụ thể của họ.

Hơn nữa, dự luật Thượng viện cho phép và dành riêng nhiều tỷ đô la tài trợ mới nằm ở bên ngoài phạm vi của các dự chi bị chi phối bởi Tu Chánh Án Hyde và những qui định tương tự. Theo văn bản dự luật, trong năm năm tới các quỹ mới này sẽ trợ cấp các Trung tâm Y tế Cộng đồng (ví dụ Sec. 10503), sẽ được lập ra với điều kiện bắt buộc phải bảo đảm phá thai, mặc dù các quy định hiện nay không phù hợp với TCA Hyde. Các quy định, tuy nhiên, có thể thay đổi, trừ phi chúng là những qui định đã được quản lý theo những quy chế có sẵn.

Ngoài ra, không có một điều khoản nào trong dự luật của Thượng viện bảo vệ quyền lương tâm đã có từ lâu đời và đã áp dụng rộng rãi để chống lại việc phá thai như ở TCA Hyde / Weldon. Hơn nữa, dù là dự luật của Thượng Viện hay của Hạ Viện, cũng không có sự bảo vệ quyền lương tâm bên ngoài bối cảnh phá thai. Bất kỳ điều luật cuối cùng nào, để có sự công bằng cho tất cả mọi người, cần phải hòa giải với các vấn nạn tôn giáo và đạo đức đã có trong pháp luật hiện hành, dù là để áp dụng cho cá nhân hoặc cho các tổ chức.

Việc phân tích về các lỗ hổng trong luật pháp như trên đã không được hoàn toàn chia sẻ bởi các nhà lãnh đạo của Hiệp hội Y tế Công giáo. Họ tin rằng các khuyết điểm mà họ cũng nhận biết là chính xác có thể được thay đổi sau khi dự luật được thông qua. Các giám mục, tuy nhiên, thẩm định rằng những sai sót cơ bản này đã làm vô hiệu những điều tốt mà dự luật thúc đẩy. Cái hy vọng rằng những vấn nạn đạo đức có thể được đáp ứng sau khi dự luật được thông qua thì cũng như là đòi hỏi chúng ta, trong cách nói dân giả của miền Trung Tây, là mua một con lợn mà chỉ được thấy cái cọc mà thôi.

Thật là một bi kịch bởi vì những sự kiện lần lượt xảy ra thực sự không cần phải xảy ra. Hiện trạng về vấn đề lương tâm và phá thai là chúng ta đang có sự đồng thuận quốc gia nhờ Tu Chánh Án Hyde. Hạ Vỉện đã can đảm áp dụng chính sách Hyde vào dự luật của mình. Sự thiếu vắng Tu Chánh Án Hyde trong dự luật Thượng viện và sự bế tắc sau đó không phải là một tai nạn. Những người trong Thượng viện muốn tẩy xóa Tu Chánh Án Hyde ra khỏi luật pháp quốc gia chính là những người đang cản trở việc cải cách chăm sóc sức khỏe.

Đây không phải là những lý sự trên tiểu tiết. Những thiếu sót cố ý trong dự luật Thượng viện đã không thể giúp chúng tôi kết thúc các câu hỏi về đạo đức và chúng tôi vẫn phải tìm kiếm một cách thức để hòa hợp các quan tâm của Tổng Thống và của chúng tôi để cung cấp chăm sóc y tế cho hàng triệu người mà sự săn sóc chính về sức khỏe bây giờ là các phòng cấp cứu. Theo Đức Giáo hoàng Benedict đã nói với Đại sứ Tòa Thánh Miguel Diaz khi ông trình bày chứng minh thư là "có một sự tương quan không thể phá vỡ được giữa đạo đức của sự sống và mọi khía cạnh đạo đức khác của xã hội."

Do đó hai nguyên tắc cơ bản tiếp tục là mối quan tâm của các giám mục Công giáo là: chăm sóc sức khỏe có nghĩa là chăm sóc mọi nhu cầu về sức khỏe cho tất cả mọi người, mọi lứa tuổi; và mở rộng các dịch vụ chăm sóc sức khỏe không nên là mở rộng kinh phí phá thai và bắt buộc tất cả mọi người trả tiền phá thai. Bởi vì những nguyên tắc này đã không được tôn trọng, cho nên mặc dù có những điều tốt mà các dự luật có ý định hoặc có thể đạt được, các giám mục Công giáo rất tiếc phải phản đối cho đến khi những vấn đề đạo đức nghiêm trọng trên được giải quyết.