KHÓ NGHÈO ĐỂ DẤN THÂN

​Trong hành trình của Đức Ki-tô đi loan báo Tin Mừng, Người đã lựa chọn một hành trang mà không ai trong chúng ta nghĩ tới. Hành trang của một người nghèo theo lời Chúa nói: “Con cáo có hang, con chim có tổ, Con Người không có nơi gối đầu”(Mt 8,20). Chúng ta nhận ra trong đức khó nghèo đó là cả một chặng đường Canve là Thập Giá, và cuối cùng là cái chết.

​Cuộc sinh ra của Đức Giê-su Ki-tô đã là một sự khó nghèo (Lc 2,7), vì phải nhờ nơi hang đá để hạ sinh và thiếu mọi đồ dùng cần thiết. Khi Chúa Giê-su chết, rồi mai tang còn khó nghèo hơn, vì phải mượn mộ của Giu-se Arimathia (Mt 27,57-60). Tất cả đều ở trong một sự thật, trong một sự khó nghèo đến mức bị bóc lột tới tận cùng. Chúa Giê-su đã chọn con đường này không phải vì Ngài thiếu quyền lực hay Ngài đã bị thế gian xa tránh, nhưng bởi vì Ngài xác định cho chúng ta không ai được làm tôi hai Chúa (Mt 6,24), coi Chúa Trời quyền lực như nhau.

​Chúa Giê-su đã chọn lựa một con đường khó nghèo trong khi Ngài dựng nên cả một vũ trụ bao la xinh đẹp này, để dạy chúng ta con đường riêng. Một con đường không phải nhờ vào tiền bạc, quyền hành thế gian, không phải nhờ vào địa vị xã hội, không phải nhờ văn minh vật chất mới giúp cho con người thăng tiến. Nhưng là con đường của hy sinh, của tình yêu mến dẫn đưa con người đến với Thiên Chúa cách gần nhất, đến với hạnh phúc chắc chắn nhất và đến với sự sống đời đời bảo đảm nhất. Chính vì điều này mà Giáo Hội khuyên các tu sĩ học nơi Đức Giê-su Ki-tô là trinh khiết (Mt 19,12a), vâng lời (Lc 1,38) và khó nghèo. Ta thấy rất rõ khó nghèo là một trong ba lời khuyên Tin Mừng (Mt 5,3).

​Chúng ta thường nghĩ rằng đức khó nghèo là một điều gì đó khiến cho người ta sợ hãi thì ngược lại, Đức Giê-su nâng lên thành một trong tám mối phúc thật. Điều mà chúng ta sợ hãi thì Đức Giê-su đã chọn làm hành trang cho mình. Vì vậy, chúng ta muốn dấn thân theo Đức Ki-tô, nên giống Đức Ki-tô, thì cũng đồng nghĩa học ở nơi Ngài một con đường mà Chúa cảnh báo là không yêu thế gian như Ngài từng nói: “Nếu các con thuộc về thế gian thì thế gian yêu những gì thuộc về nó”(Ga 15,19).

​Vậy, dấn thân theo Đức Ki-tô là không được đi theo lề thói của thế gian. Dấn thân theo Đức Ki-tô là được hưởng sự bình an của Chúa không như của thế gian ban tặng và được đi vào trong sự sống của Đức Ki-tô là sự sống mà Đức Giê-su cầu nguyện cùng Chúa Cha: “Con cầu xin cho chúng chứ không cầu xin cho thế gian” (Ga 17,15).

Lạy Đức Ki-tô Giê-su là Thiên Chúa của tinh thần nghèo khó.

Xin cho mỗi người chúng con hôm nay

biết lựa chọn con đường mà Chúa đã lựa chọn cho chúng con.

Con đường của khó nghèo, của Thập giá,

của sự hy sinh và sự chết,

nhưng là sự chết để ban ơn cứu độ cho muôn người.

Xin cho chúng con cũng được theo sát dấu chân của Chúa mỗi ngày:

dấu chân lang thang, dấu chân khó nghèo,

và dấu chân của một hiến lễ hy sinh cho sự sống đời đời. Amen.