NHẬN VÀ CHIA LỬA MÙA XUÂN

(Cuộc du Xuân mục vụ của nhóm giáo lý viên Tuy Hòa tại giáo xứ Trà Kê)

Như một sự trùng phùng trong ơn thánh Chúa, giáo lý viên Tuy Hòa lại có dịp đến thăm giáo xứ Trà Kê trong tâm tình chia sẻ niềm vui nho nhỏ với người già cả ốm đau, những gia đình gặp bất hạnh, đặc biệt là những đồng bào dân tộc thiểu số…nhân ngày đầu xuân.

Như lời của người đi trước nói: muốn đến được Trà Kê phải trải qua một đoạn đường vất vả và khó khăn, đi xe mà cứ như cỡi ngựa vì toàn gặp những ụ đất cứng nhô lên. Mùa mưa thì lầy lội, trơn trượt. Mùa nắng thì ghồ ghề lồi lõm, cứ mỗi chiếc xe đi qua kéo theo một luồng bụi đất tung lên dày đặc. Hãy nếm thử và nghiệm xem cho biết công tác mục vụ nơi các xứ đạo nhà quê khó khăn như thế nào. Các cha xứ phải thường xuyên gồng mình để đi làm công tác mục vụ trên những nẻo đường như vậy đó.

Những gì chúng tôi cho đi thì ít, nhưng nhận lại thì nhiều hơn. Nhận được sự hiếu khách của người giáo dân ở đây, nhận được bài học về tình người, về sự hy sinh vì nhà Chúa…Một hình ảnh mà làm cho chúng tôi hết sức ngưỡng mộ đó là giáo dân lì xì cho cha sở. Cầm túi càn khôn đựng những phong bao lì xì trên tay, cha cười nói, vẫn còn nguyên vẹn chưa bóc tem. Tò mò xin cha xem thử, có người cho ít nhưng có người cho cũng rất nhiều, tùy vào mức thu nhập của gia đình. Cha sung sướng và tự hào rằng: người dân ở đây thật thà và dễ thương lắm. Ở thành phố chúng tôi thì lại khác, cứ tết đến thì lại chờ cha sở lì xì cho mình, chỉ muốn nhận mà không muốn cho.

Khi chúng tôi được cha Phanxicô đưa đi thăm các gia đình giáo dân sống gần nhà thờ mới thấy được sự yêu mến mà họ đã dành cho cha. Hầu như nhà nào cũng đặt một tấm hình của cha xứ ở một vị trí thật xứng hợp. Chỉ một câu nói của những giáo dân ở đây khi nói về cha sở của mình: “Người thì siêu mỏng vậy chứ lúc nào cần là ngài có mặt ngay”. Thì ra qua cách sống của cha đã gây được sự thiện cảm rất lớn đối với họ. Quả đúng như thế vì “Anh em hãy cho thì sẽ được Thiên Chúa cho lại, Người sẽ đong cho anh em đấu đủ lượng đã dằn, đã lắc và đầy tràn mà đổ vào vạt áo anh em. Vì anh em đong bằng đấu nào thì Thiên Chúa sẽ đong lại cho anh em bằng đấu ấy”.

Chắc chắn đời sống đức tin của họ sẽ ngày một phát triển vì họ đã có một chỗ dựa tinh thần kiên vững như vậy.

Trong cuộc hành trình mùa Xuân, chúng tôi may mắn được tận mắt nhìn thấy, được chạm tay vào mảnh đất thiêng Cây Da, nơi cha cố F. Chatelet và một số tín hữu nhận phúc tử đạo. Giờ đây, nền nhà thờ cũ chỉ còn lại những hòn đá to chồng lên vây quanh để lớp hậu thế còn nhận ra dấu tích lịch sử. Đứng trên đất thánh này, được nghe kể lại: trước đây có rất nhiều người ngoại đến thuê vùng đất này để trồng trọt canh tác nhưng tất cả đều thất bại, cuối cùng một người tân tòng đã đến gieo trồng và anh đã được mùa bội thu, có thể nói “lòng tin của anh đã cứu chữa anh”. Anh là một trong những giáo dân luôn sẵn sàng đóng góp khi nhà thờ cần đến.

“Đây bài ca ngàn trùng dâng về Thiên Chúa bài ca thắm nhuôm máu hồng, từng bao người anh dũng tiến lên hy sinh vì tình yêu” được cất lên trên miệng chúng tôi. “Nguyện xin các ngài chuyển cầu cho chúng con là con cháu, được noi gương các ngài, biết đem lòng bác ái mà dấn thân phục vụ.”

Cám ơn cha sở và các anh chị giáo lý viên Trà Kê đã đón tiếp tạo cơ hội để chúng con được mang đến một chút ấm áp của mùa Xuân với các gia đình trong giáo xứ. Tuy rằng thời gian chỉ có hai ngày nhưng cũng đủ để cảm nhận được cái nắng nóng của ban ngày, cái lạnh cắt da, cắt thịt vào ban đêm, cái rã rời xương cốt khi phải vượt suối, hoặc qua những đoạn đường ngoằn ngoèo dốc đá nguy hiểm, sự chia sẻ chân tình trong buổi giao lưu quanh đống lửa. Ước gì mỗi một người luôn là đốm lửa bùng cháy to lan tỏa đem tình yêu Chúa đến với mọi người chung quanh.