Cha Dwight Longenecker đã xuất bản một cuốn sách có nhan đề “The Mystery of the Magi”, nghĩa là “Bí ẩn của các nhà Đạo Sĩ” nói về những nghiên cứu của ngài liên quan đến ba vị Đạo Sĩ từ phương Đông đã đến triều bái Chúa Hài Đồng.
Gần đây ngài đã tóm tắt lại các điểm chính trong cuốn sách này. Xin kính mời quý vị và anh chị em theo dõi bản dịch sang Việt Ngữ qua phần trình bày của Kim Thúy.
Cuốn sách Bí ẩn của các Đạo Sĩ của tôi đã được xuất bản cách đây vài năm, và trong đó tôi đã đưa ra hai tuyên bố đáng kinh ngạc: Thứ nhất, các đạo sĩ thực sự hiện hữu. Câu chuyện này không phải là một câu chuyện cổ tích được thêu dệt ra bởi Giáo Hội sơ khai. Thứ hai, các đạo sĩ đến từ vương quốc láng giềng Nabatea - quốc gia thương mại có lãnh thổ bao trùm các quốc gia ngày nay là Jordan, Syria, Ả Rập Saudi, Yemen và vùng sừng Phi Châu. Dưới đây là một số gạch đầu dòng trong luận điểm của tôi:
Thánh Matthêu nói đó là “Từ phương Đông”. Trong Cựu Ước, “người phương Đông” gần như luôn luôn là những bộ tộc khác nhau sinh sống trên bán đảo Ả Rập. “Những người từ phương Bắc” là người Babylon – Người Ba Tư – vào thời kỳ Chúa Giáng Sinh được gọi là người Parthia.
Thánh Matthêu đang viết thư cho những người Do Thái ở Giuđêa. “Phương Đông” đối với họ là kiểu nói tắt đề cập đến Ả Rập KHÔNG PHẢI Ba Tư.
Chỉ khi trung tâm của Giáo Hội di chuyển theo hướng Bắc và Tây sau khi Giêrusalem thất thủ vào năm 70 sau Chúa Giáng Sinh thì “Phương Đông” mới được cho là Ba Tư / Babylon / Parthia.
Trong lịch sử, các đạo sĩ là một giai cấp bao gồm các pháp sư, các chiêm tinh gia, học giả và “nhà thông thái” đến từ Babylon, nhưng vào thời điểm Chúa Giáng Sinh, họ đã được lan truyền khắp thế giới cổ đại nên Thánh Matthêu sử dụng “Magi” như một thuật ngữ chung để chỉ những nhà tư vấn giỏi cho một triều đình. Hầu hết các vị vua trong thế giới cổ đại đều có các chiêm tinh gia, thầy bói, người giải mộng và các pháp sư.
Từ khảo cổ học, chúng ta biết rằng tôn giáo của người Nabatea là tôn giáo liên quan đến các vì sao. Các ngôi đền của họ thẳng hàng với các vì sao và chuyển động của mặt trời và một cung hoàng đạo chạm khắc bằng đá đã được phát hiện tại ngôi đền Nabatea tại Khirbet et Tannur. Các Đạo Sĩ người Nabatea là những người ngắm sao.
Tôn giáo của người Nabatea là sự pha trộn giữa Do Thái giáo, tôn giáo của các bộ lạc Ả Rập du mục và tôn giáo Babylon bao gồm cả đạo Zoroast. Cả ba hệ thống tôn giáo đều có những tiên đoán về một Đấng Mêsia sắp đến. Các đạo sĩ Nabatea hẳn đã biết những lời tiên tri của Zoroast cũng như những lời tiên tri trong kinh thánh Do Thái.
Nabatea là một quốc gia buôn bán – họ lấy hàng hóa từ các con tàu cập cảng Yemen và vận chuyển chúng bằng các đoàn lạc đà băng qua sa mạc Ả Rập đến cảng Gaza của Địa Trung Hải và phía Tây đến phần còn lại của Đế qốc La Mã. Họ cũng chạy các tuyến đường thương mại từ Nam sang Phi Châu và Bắc vào Syria và Parthia. Thành ra, họ đại diện cho “mọi quốc gia” như đã được tiên tri trong chương 60 sách Tiên tri Isaia.
Những lời tiên tri trong chương 60 sách Tiên tri Isaia và Thánh Vịnh 72 đề cập đến các quốc gia Sheba, Midian đến để tỏ lòng tôn kính đối với Đấng Mêsia. Sheba là Yemen ngày nay. Ephah và Midian là các bộ tộc Ả Rập. Lời tiên tri cũng nói về “các con tàu của Tarshish và các đảo”. Chúng tôi không chắc Tarshish đã ở đâu, nhưng nhiều người nghĩ rằng nó ở Tây Ban Nha trong khi những người khác xác định nó là Sri Lanka và Nam Ấn Độ. Cả cực Tây của Tây Ban Nha, Ấn Độ và Trung Quốc ở phía Đông đều là đối tác thương mại với người Nabatea.
Cũng như ngày nay, trong thế giới cổ đại, những người cai trị sẽ thực hiện các chuyến thăm ngoại giao đến các vương quốc láng giềng vào những dịp đặc biệt như hôn nhân, hiệp ước hòa bình hoặc sự ra đời của người thừa kế ngai vàng. Trong những chuyến thăm này, họ sẽ tặng những món quà sang trọng đại diện cho đất nước của họ. Vàng tốt nhất trong thế giới cổ đại được khai thác ở Tây Ả Rập và vùng Sừng Phi Châu (thành ra trong lời tiên tri mới gọi là “vàng của Sheba”) Nhũ hương và mộc dược được tinh chế từ nhựa các bụi cây chỉ mọc ở bán đảo Ả Rập và Đông Bắc Phi. Vì vậy, ba món quà là đại diện cho quê hương của các đạo sĩ.
Vị vua Phraates Đệ Tứ của Parthia là một kẻ man rợ thô tục và bạo lực, người sẽ không đưa ra hai lời tán dương về một số Đấng Mêsia của người Do Thái. Rất khó có khả năng ông ta đã cử sứ giả đến xứ Giuđêa.
Vua Phraates Đệ Tứ, vào thời điểm Chúa Giáng Sinh, đã lập một hiệp ước với Rôma là không đến phía Tây sông Euphrates. Điều này đã ngăn cản một chuyến đi ngoại giao tới Giuđêa.
Vua Nabatea Aretas Đệ Tứ (cái “kho bạc” tại Petra minh họa bài này là lăng mộ của ông) cần truy cập qua miền Nam Giuđêa đến Cảng Gaza do vua Hêrôđê kiểm soát. Aretas có mọi động cơ để nịnh hót Hêrôđê, vì vậy khi các đạo sĩ của ông khuyên ông rằng họ đã nhìn ra sao để biết rằng có một vị vua mới sinh của người Do Thái, ông cho rằng Hêrôđê có một hoàng tử mới nên ông đã cử phái đoàn ngoại giao đến thăm Hêrôđê và tặng quà. Mẹ của Hêrôđê là công chúa người Nabatea và ông đã trải qua thời thơ ấu ở Petra nên đã có những mối liên hệ giữa Giuđêa của Hêrôđê và các vương quốc Nabatrea của Aretas Đệ Tứ.
Vì vậy, việc các đạo sĩ là người Nabatea không chỉ hoàn toàn phù hợp với lịch sử, chính trị và địa lý thời bấy giờ, nó còn hoàn toàn phù hợp với lời tường thuật nòng cốt trong phúc âm của Thánh Matthêu. Hơn nữa, lý thuyết Nabatea của các đạo sĩ cũng có nghĩa là những lời tiên tri trong Cựu Ước đã được ứng nghiệm gần như đúng từng chữ một.
Source:dwightlongenecker.com