Lánh xa cả Mặt Trận Tổ Quốc
lẫn Uỷ Ban Đoàn Kết Công Giáo!


Mặt Trận do cộng sản đẻ ra,
Cũng là cộng sản: thịt với da,
Để lái toàn dân theo lối đảng,
Luà dân như thể vịt, ngỗng, gà!

Đoàn thể, tổ chức loại cò mồi,
Tôn giáo quốc doanh cũng vậy thôi,
Thanh Niên, Phụ Nữ cùng Nông Hội,
Đều do Mặt Trận trực tiếp coi.

Công Giáo khôn ngoan, chẳng ngây ngô,
Biết rằng Mặt Trận cũng cộng nô,
Nên cứ tránh xa như tránh dịch,
Cái tròng ai dại đút đầu vô!

Thế rồi Mặt Trận lập Uỷ Ban,
Để cho có chỗ thọc đòn càn,
Gọi là Đoàn Kết và Yêu Nước,
Tiếng kêu inh ỏi tưạ ngỗng ngan!

Đạo theo Mặt Trận, đáng tủi hờn!
Uỷ Ban ở giưã, dẫu lơn tơn,
Nhưng mà giáo phẩm không mất mặt,
Ngồi nghe Đảng dạy lẽ thiệt hơn!

Vậy nên Công Giáo phải khôn ngoan,
Chớ cho Mặt Trận được bao giàn!
Ta có đường riêng theo Lời Chuá,
Cớ gì Mặt Trận phải bảo ban?

Lũ "Đoàn Kết" kia, bẩn và trơ,
Lại đang đấu đá, kiếm cơm thưà,
Ta cũng coi như là ổ dịch,
Chẳng nhúng tay vào kẻo thêm dơ!

"Công Giáo-Dân Tộc" cũng vậy thôi,
Báo do cộng sản đẻ và nuôi,
Xin hàng giáo phẩm đừng cộng tác,
Kẻo tăng uy tín lũ nhặng ruồi.

Đừng bàn dẹp báo, dẹp Uỷ Ban,
Chúng và Giáo Hội chẳng liên can,
Cộng sản đẻ ra và nuôi chúng,
Ta cứ lánh xa, cứ "miễn bàn!"

Boston, ngày 11 tháng 3 năm 2008,