‘……Cái lông mèo mướp thật là dị kỳ. Nó vừa trắng màu lụa, vừa xám màu tro, lại vừa đen xỉn. Khắp mình ba màu ấy trộn lẫn với nhau mà tròn rất nhỏ, hoà hợp lại thành một màu đặc biệt như màu chăn dạ của các chú lính tập. Chỉ ở dưới bụng mới có một mảng lông trắng mềm mềm. Màu mướp ấy trông bẩn, vì đen ngòm ngòm, nhưng chính ra sạch lắm… Hai mắt mèo tròn và quắc như hai hòn bi ve dưới ánh mặt trời. Hắn không có môi, nhưng hắn có mũi đo đỏ, đẹp như môi son hồng của các cô gái đương thì…Hai bên mép có hai hàng ria cứng nhắc như ria làm bằng thép nước… Gã ăn ở thì giờ như một người đúng mực. Ban ngày hắn ngủ hoài, cái dáng mèo nằm, dáng êm, dáng thanh, đẹp biết bao!.. ’ Nhân năm Tân Mão-năm Con Mèo- xin mở đầu bài viết với một đoạn văn trích trong truyện O Chuột của nhà văn Tô Hoài – một cây bút có lối tả chân và nhân cách hoá loài vật thật tài tình và linh động.
Trong 12 con Giáp, Mèo đứng trước Cọp và sau Rồng. Sau Cọp thì dễ hiểu vì cùng loài tương cận vồ mồi ăn thịt. Còn không cánh mà đến trước Rồng thì thất là ngược ngạo khó tin, vì thế các cụ trong Bộ Chính Trị Cộng Sản VN bực mình phải tổ chức 1000 năm Thăng Long để mời Rồng Thiên Triều giáng lâm sớm – nếu không lại học đòi Xứ Cà-Ri thành 1001 năm Thăng long thì kỳ quá!
Dựa theo Tử vi Đông Phương, trong Thập nhị chi gồm 12 con Giáp: Tí, Sửu, Dần, Mão, Thìn, Tỵ, Ngọ, Mùi, Thân, Dậu, Tuất, Hợi và Thập Can là Giáp, Ất, Bính, Đinh, Mậu, Kỷ, Canh, Tân, Nhâm, Qúi. Theo thứ tự 1 Can ghép với 1 Chi thành tên gọi của năm. Như năm 2009 là Kỷ Sửu – 2010 Canh Dần – 2011 Tân Mão. Cứ 12 năm con Giáp cũ trở về và đúng chu kỳ 60 năm sau lại có năm Tân Mão -Ứng theo Tử vi các ông các bà sinh năm Tân Mão 1951 năm nay 61 khá tốt. Qúi ông gặp nhiều may mắn về tiền tài, công danh thành đạt, kinh doanh 1 vốn 4 lời, tranh các chức vụ dân cử vẫn còn nhiều hy vọng. Qúi bà tướng sang và nhàn hạ nhờ vào phúc đức con cái, hơi gặp tiểu hạn rồi cũng qua. Nhưng nên lưu tâm về pháp lý, tránh kiện tụng như gọi Police khi bị các ông bắt nạt hay các ông còn ham vui về VN kiếm bồ nhí, đòi ra toà li dị, chia tài sản…coi chừng tiền mất tật mang. Nên nghe lời các cụ xưa răn dạy ‘dĩ hoà vi qúi’, rồi qúi ông sẽ thức tỉnh ‘ta về ta tắm ao ta, dù trong dù đục ao nhà vẫn hơn’-Đặc biệt các cháu trai sinh Tân Mão năm nay thật là qúi tướng, lớn lên có triển vọng thành Thống Đốc hay Tổng Thống Hoa Kỳ, đừng sợ cứ nhìn ông Obama mà theo. Cháu gái sinh năm nay, tài sắc song hành dễ trở thành Hoa Hậu Hoàn Vũ hay ít nhất cũng là Siêu Sao hay Siêu Em-Si.
12 con Giáp thì Chó và Mèo gần gũi với người nên được yêu qúi hơn-đặc biệt là Mèo Mỹ.
Mèo còn được gọi là Mão, Mẹo hay Miêu. Thân hình thon nhỏ giống hổ, báo, nặng chừng 3 đến 5 ký. Bốn cẳng có móng sắc nhọn, hai tai vểnh, mắt to, tròn và sáng. Hai mép có râu dài, cứng dương ra như cần ăng-ten rà mồi. Đuôi dài để giữ thăng bằng khi chạy nhảy. Thân phủ lồng dầy mềm mại. Việt nam gọi Mèo tùy theo màu lông như: mèo Mun, mèo Bạch, mèo Mướp, mèo Tam thể.. Nhưng ở Mỹ người ta gọi mèo tuỳ theo quốc gia mèo phát xuất như: mèo Âu châu, Ba Tư, Ai Cập, Thổ nhĩ Kỳ, Xiêm La (Thái Lan)… Giống mèo rừng Liberia, lông xám đốm vàng, có lông cằm giống hổ báo - rất qúi hiểm, được xếp vào sách đỏ là động vât cần được bảo tồn vì chỉ còn khoảng 120 con sống rải rác tại Tây Ban Nha và Bồ Đào Nha. -Theo các nhà khảo cổ Mèo đã xuất hiện 2000 năm trước Công nguyên qua các tượng thần Bastet và nghĩa trang Mèo được khai quật tại Ai Cập.
Mèo tuy có móng sắc nhưng các bà các cô vẫn ưa thích, vì nuôi Mèo không phải bắt chuột, nhưng để làm cảnh hay vuốt ve ôm ấp khi buồn-nhất là nhìn Mèo với những bước đi uyển chuyển, nhịp nhàng ‘cat-walk’ giống các siêu mẫu thì thật hấp dẫn. Nhưng qúi bà lại rất ghét các ông có bệnh ‘mèo chuột’. Ở Việt Nam đi xe đò mang theo Mèo là bị mời xuống sợ xui dễ gây tai nạn. Có lẽ vì thế các bợm nhậu không thích ăn thịt Mèo vì xui, nhưng lại thích đón Xuân với thịt Chó lấy hên rất rôm rả như tại vùng Xóm mới, Gò Vấp, Hố Nai, Gia kiệm và khu nhà ‘Giây thép Chó’gần ngã 3 Ông Tạ…Nhưng bọn cán bộ Cộng sản tham nhũng Việt nam chẳng cần kiêng cữ gì cả, chỉ mong thuộc cấp tặng mình ‘Mèo vàng 999’để tăng thêm lộc mừng Xuân Tân Mão.
Ông bà ta nói rằng: nuôi Mèo già hóa cáo, bỏ vô rừng rồi đêm mò về bắt gà vịt.
Đọc Liễu Trai Chí Dị thấy mèo còn hoá kiếp thành hồ ly, đêm đêm thoát xác biến thành thiếu nữ đẹp mê hồn, dụ dỗ các thư sinh miệt mài kinh sử nơi các lều thơ. Trong Lục súc Tranh Công, vì biết mình yếu thế không thể thi công cùng trâu, ngựa, chó, dê, gà, lợn, nên không thấy Mèo xuất hiện. Nhưng trong truyện Tô Hoài: Mèo oai phong như Ông Ba Mươi, mắt lim dim nằm nơi xó bếp, làm bọn chuột nhắt trốn trong đống củi hết hồn không dám lộ diện. -Có lẽ vì thế mà Mèo và Chuột có mối thù truyền kiếp và sinh ra thù cả Ông Táo.
Truyện xưa kể rằng: vì chuột phá hoại mùa màng dưới trần gian thấu đến tai Ngọc Hoàng Thượng Đế, Ngài liền truyền lệnh cho Táo Thần sai Mèo hạ giới trừ diệt loại chuột. Từ ngày đó Mèo không còn được hưởng cao lương mỹ vị thiên đình, mà phải ăn món hạ đẳng của giới cùng đinh, nên rất thù Táo Quân, cứ mò vô bếp mà phóng uế lên đầu Ông Táo cho hả giận.
Có câu truyện rất thú vị trong ‘Yết hầu ngữ’ xin tặng riêng các vị lãnh đạo nhà nước Cộng Sản VN để làm bài học ‘Luận cổ suy kim’. Truyện kể: Ngày kia có chị Mèo đi thất thểu, gặp chú Cọp đói ăn, nằm ruồi đậu mép không thèm đuổi, chị bèn hỏi:
- Thân tôi bé nhỏ, thiếu ăn mới gầy ốm, còn chú to xác vùng vẫy khắp nơi thiếu gì đồ ăn mà cũng khốn khổ thế sao ?
Cọp uể oải trả lời:
- Chị biết không, thức ăn của tôi bây giờ không phải thú vật mà là con người. Nhưng nhìn khắp nơi lại không thấy giống người vì đã hoá thành ngợm, vậy tôi biết ăn gì đây ?
Nhưng còn chị đồ ăn là chuột thì đầy rẫy cớ sao lại thiếu ?
Chị Mèo thở dài:
- Chuột trên thế gian này thì nhiều lắm, nhưng bây giờ thế hệ sinh sau đẻ muộn, trí tuệ đỉnh cao, khôn ranh qủi quyệt lắm, nhiều mưu mẹo lại canh gác cẩn mật thì làm sao tôi bắt được chúng!
- À ra thế! Tôi với chị cùng chung số phận! Thôi thì gặp thời thế thế thời phải thế biết sao!”- Nói rồi, Cọp ngao ngán lết đi…
Viết đến đây tôi chợt nhớ đến câu chuyện ‘Con Mèo già dạy Mèo con bài học sống ở đời’ như sau: con Mèo trẻ quần quần mãi, đến tai vểnh, râu giương mà vẫn không chịu buông cứ mãi quần bắt cho được cái đuôi của mình.
Thấy thê con Mèo già mới hỏi:
- Con à! Con làm gì thế? Sao con cứ mãi đuổi theo cái đuôi của con vậy?
- Dạ, con nghe rằng đối với Mèo ta hạnh phúc là điều cao qúi nhất và hạnh phúc nằm trong chính cái đuôi. Vì vậy mà con cố đuổi bắt cho được cái đuôi của mình.
Con Mèo giả thấy thế trả lời:
- Này con ạ! Ta đã suy nghĩ rất nhiều về hai chữ hạnh phúc. Ta cũng công nhận hạnh phúc của Mèo chúng ta là ở trong cái đuôi. Nhưng con ơi! Ta cũng đã nhận rằng mỗi khi ta cố đuổi theo cái đuôi thì ta lại không thể nào bắt được. Trong khi đó, nếu ta làm một việc khác, nhất là khi ta lo lắng cho một con Mèo khác, thì cái đuôi của ta lại đi theo ta bất cứ nơi đâu!….
Vì hạnh phúc không phải ở trước ta, mà ở sau ta và đi theo ta!…..
(Theo Frere Fortunat Phong, FSC )
Trong Cổ Học Tinh Hoa có truyện về một loài chim dữ: mắt giống mắt mèo, cũng hay lò mò về đêm bắt chim nhỏ và chuột ăn thịt. Tiếng kêu đêm ai cũng ghét cho là báo hiệu điềm xui xẻo, chết chóc.. , phần nào tương cận với loài mèo nên được gọi là Cú Mèo.
Một ngày kia Cú Mèo gặp Chim Gáy, Chim Gáy hỏi:
- Bác sắp đi đâu đấy?
Cú Mèo trả lời: - Tôi sắp sang ở bên phương Đông.
- Tại làm sao lại đi thế ?
- Ở đây người ta nghe tôi kêu người ta ghét, cho nên tôi phải đi chỗ khác.
- Bác có thể đổi tiếng kêu đi mới được. Chớ không đổi tiếng kêu, thì sang phương Đông, người ta nghe tiếng kêu, cũng lại ghét bác thôi, vì nhân tình đâu mà chả thế. Cứ như ý tôi, thì không gì bằng bác phải rụt cổ, thu cánh suốt đời không kêu mới là hơn!..
(Lời bàn: Cú kêu ra ma, cú ở phương Tây kêu người ta ghét, lấy gạch ngói, mảnh sành ném. Cú tưởng sang ở phương Đông thì người ta ưa được, nhưng tiếng kêu nếu vẫn như cũ, thì người phương Đông cũng ghét chẳng khác gì người phương Tây. Nếu cứ muốn người yêu, thì một là phải đổi tiếng kêu, hai là thôi hẳn không kêu nữa, chứ không phải đổi chỗ ở mà được. Bài này cốt ý nói người ác, thì đi đến đâu ai cũng ghét, ở đâu người ta cũng không dung. Muốn người ta yêu, thì phải cải ác, vi thiện, làm cho người ta yêu mới được…)- Có lẽ phát xuất từ truyện này, vì chị Cú Mèo đã biết sửa đổi nếp sống theo lời khuyến cáo của chú Chim Gáy, nên được người đời khen là ‘Tuyệt Cú Mèo! ‘. Đúng sai xin các Vị cao minh chỉ giáo hộ. Vào thập niên 60 tại Việt Nam phong trào đọc truyện kiếm hiệp Kim Dung và xem phim chưởng Hồng Kông lên cao độ. Các báo đua nhau dịch truyện Kim Dung mỗi ngày-thỉnh thoảng muốn câu khách làm độc giả nóng lòng chờ đợi, lại nêu vài dòng cáo lỗi lý do là máy bay Hồng Kông chưa đem nguyên bản qua kịp để dịch tiếp-Thế là ngày hôm sau báo bán chạy như tôm tươi. Rồi các rạp chiếu bóng nối đuôi rồng rắn chen chúc mua vé và đặc biệt có hình quảng cáo 1 nữ tài tử Trung Quốc dáng hình nhỏ nhắn thanh tú, trong vai nữ kiếm khách trừ gian diệt bạo, xuất quỉ nhập thần, luôn che mặt, bay nhảy nhẹ nhàng như mèo, biệt hiệu: Miêu Khả Tú.
Miền Thượng du Bắc Việt có sắc dân thiểu số đinh cư trên những triền núi cao, giỏi leo trèo, gọi là người Mèo. Trong vùng Tam giác Vàng (trồng cần sa) gíáp ranh giới Lào -Việt. Tướng Vàng Pao được người Mèo (Hmong) gọi là vua Mèo. Sắc dân này do CIA huấn liệu và phối hợp với Green Berret Hoa Kỳ chống Cộng Sản Lào, nên sau này chính phủ Hoa Kỳ giành qui chế dễ dàng cho định cư tại Mỹ. Tướng Vàng Pao mới qua đời ngày 6/1/2011 tại California là mất mát lớn cho người Hmong, Lào đang sinh sống tại Hoa Kỳ-vì họ đã mất một thủ lĩnh uy tín và được mến trọng.
Mèo sống gần gũi người, trong chữ nghĩa bình dân nước ta, Mèo được gán ghẽp với nhiều ngôn từ đơn sơ mộc mạc, nhưng ý nghĩa rất phong phú như: ‘Mèo cào chó cắn-Mèo mả gà đồng-Mèo đàng chó điếm-Chửi chó, mắng Mèo- Mèo khen Mèo dài đuôi-Không biết Mèo nào cắn mửu nào-Chó treo Mèo đậy-Rửa mặt như Mèo-Lấm la lấm lét như Mèo ăn vụng-Mèo già thua gan chuột nhắt-Buộc cổ Mèo treo cổ chó-Không chó bắt Mèo ăn cứt-Như Mèo thấy mỡ-Chuyện Mèo chuột-Mèo móng đỏ-Có Mèo !…. ”
Câu đồng dao về Mèo trẻ con đều thuộc lòng:
- Con Mèo mà trèo cây cau,
Hỏi thăm chú chuột đi đâu vắng nhà,
Chú chuột đi chợ đàng xa,
Mua mắn mua muối giỗ cha chú mèo.
Hay những câu mộc mạc biến thành trò chơi vui nhộn trẻ thơ:
- Bốn con chuột đưa xác con Mèo,
Tò te tò, to te te tò.
Bốn con chuột đưa xác con Mèo,
Tò te tò, tò tí tí te.
Kẻ cho mình là khôn khéo dễ uốn lượn theo thế sự dòng đời:
- Mèo khen Mèo dài đuôi,
Chuột cậy mình nhỏ dễ chui dễ luồn.
Còn điều này Qúi Vị có tin không thì tuỳ:
- Mèo đến nhà thì khó,
Chó đến nhà thì sang.
Thật là bất công cho nhưng người ‘ăn no phải vác nặng’:
- Con Mèo nằm bếp ro ro,
Ỉt ăn nên mới ít lo, ít làm!
Rồi còn phải vất vả kiếm kế sinh nhai mỗi ngày:
- Con mèo con mẻo con meo,
Muốn ăn thịt chuột phải leo xà nhà.
Và đây là hình ảnh đẹp ‘Mèo nhí’ của các đại gia:
- Mèo nằm bồ lúa khoanh đuôi,
Vợ anh đẹp lắm đuổi ruồi không bay.
Giống như các chị Mèo Mỹ:
- Mèo nằm chỗ mát vểnh râu,
Chuột chạy không bắt, lắc đầu nghêu ngao.
Đã làm biếng, lại còn lên mặt dạy đời dễ ghét:
- Con Mèo trèo lên cây vông,
Con chó đứng dười ngó mong con Mèo,
Mèo rằng sao chó chẳng theo,
Lên đây chị sẽ dạy leo cho mà!
Còn cả bài học dạy thế thái nhân tình ở đời:
- Mèo tha miếng thịt xôn xao,
Kễnh tha con lợn thì nào thấy ai.
Số phận mỗi con người tạo hoá đã định sẵn thật thường tình:
- Con Mèo con chó có lông,
Bụi tre có mắt, nồi đồng có quai.
Do đó nhiều khi khó tránh khỏi ‘oan ôi ông địa’:
- Con Mèo làm bể nồi rang,
Con chó chạy lại mà mang lấy đòn.
Cổ nhân dạy ‘nhất nghệ tinh, nhất thân vinh’. Thật đúng với anh thợ mộc tài hoa này, khiến bà vợ nức nở khen vì anh đã xây dựng cho đôi uyên ương một Lâu đài tình ái ‘Tuyệt cú Mèo!’:
- Bốn cửa anh chạm bốn dê,
Bốn con dê đực chầu về tổ tông.
Bốn cửa anh chạm bốn rồng,
Trên là rồng ấp, dưới thì rồng leo.
Bốn cửa anh chạm bốn Mèo,
Con thì bắt chuột, con leo xà nhà.
Bốn cửa anh chạm bốn gà,
Đêm thì nó gáy, ngày ra làm vườn.
Bốn cửa anh chạm bốn lươn,
Con thì thắt khúc, con trườn ra xa.
Bốn cửa anh chạm bốn hoa,
Trên là hoa sói, dưới là hoa sen.
Bốn cửa anh chạm bốn đèn,
Một đèn dệt cửi một đèn quay tơ,
Một đèn đọc sách ngâm thơ,
Một đèn anh để đợi chờ nàng đây!
Mèo còn mang cả triết lý chính trị chính em vào cuộc đấu tranh giành chiến thắng, như lời cựu lãnh tụ Trung Quốc Đặng Tiểu Bình bày tỏ lập trường ‘ Mèo trắng, mèo đen, không hệ gì, miễn là bắt chuột ‘- Thật đúng như câu ‘vè đổi mới’ mà người dân Việt nam tặng cho các lãnh tụ CS ‘Ăn như nhà tu, ở như nhà tù, nói như lãnh tụ’. Còn câu “ Sát nhất miêu, cứu vạn thử “ có đi ngược chính sách tàn bạo của Cộng Sản Việt Nam “ Thà giết lầm, hơn bỏ sót “ không nhi ?
Tại xứ Mỹ, Mèo được chăm sóc yêu qúi hơn cả giới mày râu. Mèo được nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa. Ở đây nuôi Mèo không phải để bắt chuột-vì chuột nhiều virus dễ lây bệnh, Mèo phải lánh xa- Các Me Mỹ nuôi Mèo làm cảnh, làm dáng, ôm ấp, vuốt ve tiêu sầu, gọi Mèo là ‘Honey’ ngọt sớt nghe mà ham. Còn tổ chức hội chợ thi Hoa Hậu Mèo Mỹ. Chăm sóc Mèo đủ kiểu, có thực đơn riêng, có thú y và chuyên viên thẩm mỹ lo sức khoẻ và sắc đẹp. Mèo theo chủ dạo phố, đi shopping, vacation. Nghĩa trang giành cho Mèo có cả mộ bia đẹp đẽ. Đôi khi Mèo còn nhận được di chúc thừa kế tài sản. Có chị Mèo còn đắt giá hơn cả một năm lương của một công nhân bình thường tại Việt Nam, nên khi thất lạc được loan tin trên báo, dán thông cáo khắp cột đèn, hứa trọng thưởng cho ai đưa ‘châu về hợp phố’. -Mỹ có nhiều sách báo nói về đủ các loại Mèo đông tây kim cổ khắp năm châu, để các fan tìm hiểu nghiên cứu-Mèo được cưng chiều như thế nên cũng đi vào một số ngôn ngữ giống VN: vợ chồng con cái gây gổ hoài gọi’like cat and dog’. Đứng ngồi không yên, lo lắng bồn chồn ‘like a cat on hot brick’. Sáng như mắt Mèo ‘cat eyed ’-Dáng đi nhẹ nhàng uyển chuyển ‘cat footed ’, có lẽ vì thế mà bước đi của người mẫu gọi ‘cat walk ’-Tên trộm giỏi leo trèo đột nhập vô nhà ‘cat burglar’-. Buổi trưa làm việc mệt các cô thư ký thường làm một giấc ngủ ngắn‘cat nap’ trên sa-lông tại văn phòng -Xưa người ta bắt nô lệ chịu hình phạt để cho mèo cào rách lưng ‘cat haul ’ hay dùng roi đánh các chú lính ba gai vi phạm quân luật ‘cat-o-nine-tail ‘….. Chắc còn nhiều câu độc đáo hơn, mong các vị thức giả chỉ giáo thêm và xin đừng chê là ‘dốt lại thích nói chữ’…..
Nghe nói ở bên Đức có anh chàng ‘mail-man’tên Uwe Mitzcherlich nuôi em Mèo Cecilia nhiều năm, đã trở thành bạn tâm tình ngày đêm thủ thỉ vui buồn, nên quyết định cưới Cecilia làm vợ, nhưng khổ tâm ví không thị xã nào chấp nhận làm lễ cưới cho anh. Sau cùng anh phải bỏ ra 300 Euros mướn một nữ diễn viên đóng vai nhân viên hộ lại làm chủ hôn lễ và người em song sinh làm nhân chứng ( Đọc chuyện này người viết nghĩ chắc anh chàng Đức này đã đọc chuyện Ba Giai -Tú Xuất Việt nam, biết Mèo cô Hàng nước nói được, nên nhất quyết cưới bằng được em Mèo Ceci- Các Vị cao niên đều biểt rõ chuyện này, còn quí anh chị trẻ tuổi muốn rõ Mèo biết nói hay không, hãy tìm đọc truyện Ba Giai-Tú Xuất sẽ rõ thực hư…. )- Xin giới thiệu cuốn phim mang tên mèo ‘Cat on a Hot Tin Roof ’ tuy xưa nhưng rất hay đã đoạt giải ‘Quả Cầu Vàng’năm 1957 do hai tài tử gạo cội nổi tiếng đóng vai chính là Elisabeth Taylor & Paul Newman…..
Còn theo tin báo Mỹ cho biết kể từ ngày 16/2/10 thành phố West Hollywood quyết định chấm dứt mua bán chó mèo để giảm bớt tình trạng vô nhân đạo trong việc kinh doanh thú vật. Nên vị nào thích nuôi Mèo hãy đến Trung tâm quản lý thú nuôi hay Cơ quan quản lý chó mèo bị bỏ rơi để nhận về nuôi. – Quyết định này được ban hành chắc vì thành phố kế Thủ đô Điện Ảnh nên các Tài Tử Minh Tinh trong Hội Bảo Vệ Xúc Vật can thiệp.
Cũng có tin vui đang giờ thất vọng: qua năm Mèo mà tình hình Mỹ Quốc không rục rịch biến chuyển, là tới năm Rồng sẽ xuất hiện Rồng Cái đang nằm phục sẵn ngoài biển Alaska. Rồng Cái cảnh báo rằng năm 2012 sẽ bay về Thủ đô Hoa thịnh Đốn dương móng vuốt đỏ nhọn cắp ngài Ngưu Vương ra khỏi Nhà Trắng. Hãy chờ mà xem ‘ Miêu nào cắn Mửu nào!!!
Nhân năm Mão, góp nhặt dông dài kể chuyện phiếm về Mèo, mong mua vui cùng Qúi Vị qua mấy ngày Xuân nơi đất khách quê người-Năm qua xảy ra nhiều tai ương hoạn nạn, kinh tế xuống quá, thất nghiệp tràn lan, sống thắt lưng buộc bụng. Hy vọng năm tới an bình thảnh thơi hơn. Với niềm chân thành qúi mến, xin gởi Qúi Vị lời cầu chúc tốt đẹp nhất trong năm Tân Mão:
- Vung roi sắt, đuổi chú Hổ về rừng- Năm Canh Dần vô tích sự.
- Nâng ly rượu, đón chị Miêu vô nhà- Năm Tân Mão ắt hạnh thông.
Trong 12 con Giáp, Mèo đứng trước Cọp và sau Rồng. Sau Cọp thì dễ hiểu vì cùng loài tương cận vồ mồi ăn thịt. Còn không cánh mà đến trước Rồng thì thất là ngược ngạo khó tin, vì thế các cụ trong Bộ Chính Trị Cộng Sản VN bực mình phải tổ chức 1000 năm Thăng Long để mời Rồng Thiên Triều giáng lâm sớm – nếu không lại học đòi Xứ Cà-Ri thành 1001 năm Thăng long thì kỳ quá!
Dựa theo Tử vi Đông Phương, trong Thập nhị chi gồm 12 con Giáp: Tí, Sửu, Dần, Mão, Thìn, Tỵ, Ngọ, Mùi, Thân, Dậu, Tuất, Hợi và Thập Can là Giáp, Ất, Bính, Đinh, Mậu, Kỷ, Canh, Tân, Nhâm, Qúi. Theo thứ tự 1 Can ghép với 1 Chi thành tên gọi của năm. Như năm 2009 là Kỷ Sửu – 2010 Canh Dần – 2011 Tân Mão. Cứ 12 năm con Giáp cũ trở về và đúng chu kỳ 60 năm sau lại có năm Tân Mão -Ứng theo Tử vi các ông các bà sinh năm Tân Mão 1951 năm nay 61 khá tốt. Qúi ông gặp nhiều may mắn về tiền tài, công danh thành đạt, kinh doanh 1 vốn 4 lời, tranh các chức vụ dân cử vẫn còn nhiều hy vọng. Qúi bà tướng sang và nhàn hạ nhờ vào phúc đức con cái, hơi gặp tiểu hạn rồi cũng qua. Nhưng nên lưu tâm về pháp lý, tránh kiện tụng như gọi Police khi bị các ông bắt nạt hay các ông còn ham vui về VN kiếm bồ nhí, đòi ra toà li dị, chia tài sản…coi chừng tiền mất tật mang. Nên nghe lời các cụ xưa răn dạy ‘dĩ hoà vi qúi’, rồi qúi ông sẽ thức tỉnh ‘ta về ta tắm ao ta, dù trong dù đục ao nhà vẫn hơn’-Đặc biệt các cháu trai sinh Tân Mão năm nay thật là qúi tướng, lớn lên có triển vọng thành Thống Đốc hay Tổng Thống Hoa Kỳ, đừng sợ cứ nhìn ông Obama mà theo. Cháu gái sinh năm nay, tài sắc song hành dễ trở thành Hoa Hậu Hoàn Vũ hay ít nhất cũng là Siêu Sao hay Siêu Em-Si.
12 con Giáp thì Chó và Mèo gần gũi với người nên được yêu qúi hơn-đặc biệt là Mèo Mỹ.
Mèo còn được gọi là Mão, Mẹo hay Miêu. Thân hình thon nhỏ giống hổ, báo, nặng chừng 3 đến 5 ký. Bốn cẳng có móng sắc nhọn, hai tai vểnh, mắt to, tròn và sáng. Hai mép có râu dài, cứng dương ra như cần ăng-ten rà mồi. Đuôi dài để giữ thăng bằng khi chạy nhảy. Thân phủ lồng dầy mềm mại. Việt nam gọi Mèo tùy theo màu lông như: mèo Mun, mèo Bạch, mèo Mướp, mèo Tam thể.. Nhưng ở Mỹ người ta gọi mèo tuỳ theo quốc gia mèo phát xuất như: mèo Âu châu, Ba Tư, Ai Cập, Thổ nhĩ Kỳ, Xiêm La (Thái Lan)… Giống mèo rừng Liberia, lông xám đốm vàng, có lông cằm giống hổ báo - rất qúi hiểm, được xếp vào sách đỏ là động vât cần được bảo tồn vì chỉ còn khoảng 120 con sống rải rác tại Tây Ban Nha và Bồ Đào Nha. -Theo các nhà khảo cổ Mèo đã xuất hiện 2000 năm trước Công nguyên qua các tượng thần Bastet và nghĩa trang Mèo được khai quật tại Ai Cập.
Mèo tuy có móng sắc nhưng các bà các cô vẫn ưa thích, vì nuôi Mèo không phải bắt chuột, nhưng để làm cảnh hay vuốt ve ôm ấp khi buồn-nhất là nhìn Mèo với những bước đi uyển chuyển, nhịp nhàng ‘cat-walk’ giống các siêu mẫu thì thật hấp dẫn. Nhưng qúi bà lại rất ghét các ông có bệnh ‘mèo chuột’. Ở Việt Nam đi xe đò mang theo Mèo là bị mời xuống sợ xui dễ gây tai nạn. Có lẽ vì thế các bợm nhậu không thích ăn thịt Mèo vì xui, nhưng lại thích đón Xuân với thịt Chó lấy hên rất rôm rả như tại vùng Xóm mới, Gò Vấp, Hố Nai, Gia kiệm và khu nhà ‘Giây thép Chó’gần ngã 3 Ông Tạ…Nhưng bọn cán bộ Cộng sản tham nhũng Việt nam chẳng cần kiêng cữ gì cả, chỉ mong thuộc cấp tặng mình ‘Mèo vàng 999’để tăng thêm lộc mừng Xuân Tân Mão.
Ông bà ta nói rằng: nuôi Mèo già hóa cáo, bỏ vô rừng rồi đêm mò về bắt gà vịt.
Đọc Liễu Trai Chí Dị thấy mèo còn hoá kiếp thành hồ ly, đêm đêm thoát xác biến thành thiếu nữ đẹp mê hồn, dụ dỗ các thư sinh miệt mài kinh sử nơi các lều thơ. Trong Lục súc Tranh Công, vì biết mình yếu thế không thể thi công cùng trâu, ngựa, chó, dê, gà, lợn, nên không thấy Mèo xuất hiện. Nhưng trong truyện Tô Hoài: Mèo oai phong như Ông Ba Mươi, mắt lim dim nằm nơi xó bếp, làm bọn chuột nhắt trốn trong đống củi hết hồn không dám lộ diện. -Có lẽ vì thế mà Mèo và Chuột có mối thù truyền kiếp và sinh ra thù cả Ông Táo.
Truyện xưa kể rằng: vì chuột phá hoại mùa màng dưới trần gian thấu đến tai Ngọc Hoàng Thượng Đế, Ngài liền truyền lệnh cho Táo Thần sai Mèo hạ giới trừ diệt loại chuột. Từ ngày đó Mèo không còn được hưởng cao lương mỹ vị thiên đình, mà phải ăn món hạ đẳng của giới cùng đinh, nên rất thù Táo Quân, cứ mò vô bếp mà phóng uế lên đầu Ông Táo cho hả giận.
Có câu truyện rất thú vị trong ‘Yết hầu ngữ’ xin tặng riêng các vị lãnh đạo nhà nước Cộng Sản VN để làm bài học ‘Luận cổ suy kim’. Truyện kể: Ngày kia có chị Mèo đi thất thểu, gặp chú Cọp đói ăn, nằm ruồi đậu mép không thèm đuổi, chị bèn hỏi:
- Thân tôi bé nhỏ, thiếu ăn mới gầy ốm, còn chú to xác vùng vẫy khắp nơi thiếu gì đồ ăn mà cũng khốn khổ thế sao ?
Cọp uể oải trả lời:
- Chị biết không, thức ăn của tôi bây giờ không phải thú vật mà là con người. Nhưng nhìn khắp nơi lại không thấy giống người vì đã hoá thành ngợm, vậy tôi biết ăn gì đây ?
Nhưng còn chị đồ ăn là chuột thì đầy rẫy cớ sao lại thiếu ?
Chị Mèo thở dài:
- Chuột trên thế gian này thì nhiều lắm, nhưng bây giờ thế hệ sinh sau đẻ muộn, trí tuệ đỉnh cao, khôn ranh qủi quyệt lắm, nhiều mưu mẹo lại canh gác cẩn mật thì làm sao tôi bắt được chúng!
- À ra thế! Tôi với chị cùng chung số phận! Thôi thì gặp thời thế thế thời phải thế biết sao!”- Nói rồi, Cọp ngao ngán lết đi…
Viết đến đây tôi chợt nhớ đến câu chuyện ‘Con Mèo già dạy Mèo con bài học sống ở đời’ như sau: con Mèo trẻ quần quần mãi, đến tai vểnh, râu giương mà vẫn không chịu buông cứ mãi quần bắt cho được cái đuôi của mình.
Thấy thê con Mèo già mới hỏi:
- Con à! Con làm gì thế? Sao con cứ mãi đuổi theo cái đuôi của con vậy?
- Dạ, con nghe rằng đối với Mèo ta hạnh phúc là điều cao qúi nhất và hạnh phúc nằm trong chính cái đuôi. Vì vậy mà con cố đuổi bắt cho được cái đuôi của mình.
Con Mèo giả thấy thế trả lời:
- Này con ạ! Ta đã suy nghĩ rất nhiều về hai chữ hạnh phúc. Ta cũng công nhận hạnh phúc của Mèo chúng ta là ở trong cái đuôi. Nhưng con ơi! Ta cũng đã nhận rằng mỗi khi ta cố đuổi theo cái đuôi thì ta lại không thể nào bắt được. Trong khi đó, nếu ta làm một việc khác, nhất là khi ta lo lắng cho một con Mèo khác, thì cái đuôi của ta lại đi theo ta bất cứ nơi đâu!….
Vì hạnh phúc không phải ở trước ta, mà ở sau ta và đi theo ta!…..
(Theo Frere Fortunat Phong, FSC )
Trong Cổ Học Tinh Hoa có truyện về một loài chim dữ: mắt giống mắt mèo, cũng hay lò mò về đêm bắt chim nhỏ và chuột ăn thịt. Tiếng kêu đêm ai cũng ghét cho là báo hiệu điềm xui xẻo, chết chóc.. , phần nào tương cận với loài mèo nên được gọi là Cú Mèo.
Một ngày kia Cú Mèo gặp Chim Gáy, Chim Gáy hỏi:
- Bác sắp đi đâu đấy?
Cú Mèo trả lời: - Tôi sắp sang ở bên phương Đông.
- Tại làm sao lại đi thế ?
- Ở đây người ta nghe tôi kêu người ta ghét, cho nên tôi phải đi chỗ khác.
- Bác có thể đổi tiếng kêu đi mới được. Chớ không đổi tiếng kêu, thì sang phương Đông, người ta nghe tiếng kêu, cũng lại ghét bác thôi, vì nhân tình đâu mà chả thế. Cứ như ý tôi, thì không gì bằng bác phải rụt cổ, thu cánh suốt đời không kêu mới là hơn!..
(Lời bàn: Cú kêu ra ma, cú ở phương Tây kêu người ta ghét, lấy gạch ngói, mảnh sành ném. Cú tưởng sang ở phương Đông thì người ta ưa được, nhưng tiếng kêu nếu vẫn như cũ, thì người phương Đông cũng ghét chẳng khác gì người phương Tây. Nếu cứ muốn người yêu, thì một là phải đổi tiếng kêu, hai là thôi hẳn không kêu nữa, chứ không phải đổi chỗ ở mà được. Bài này cốt ý nói người ác, thì đi đến đâu ai cũng ghét, ở đâu người ta cũng không dung. Muốn người ta yêu, thì phải cải ác, vi thiện, làm cho người ta yêu mới được…)- Có lẽ phát xuất từ truyện này, vì chị Cú Mèo đã biết sửa đổi nếp sống theo lời khuyến cáo của chú Chim Gáy, nên được người đời khen là ‘Tuyệt Cú Mèo! ‘. Đúng sai xin các Vị cao minh chỉ giáo hộ. Vào thập niên 60 tại Việt Nam phong trào đọc truyện kiếm hiệp Kim Dung và xem phim chưởng Hồng Kông lên cao độ. Các báo đua nhau dịch truyện Kim Dung mỗi ngày-thỉnh thoảng muốn câu khách làm độc giả nóng lòng chờ đợi, lại nêu vài dòng cáo lỗi lý do là máy bay Hồng Kông chưa đem nguyên bản qua kịp để dịch tiếp-Thế là ngày hôm sau báo bán chạy như tôm tươi. Rồi các rạp chiếu bóng nối đuôi rồng rắn chen chúc mua vé và đặc biệt có hình quảng cáo 1 nữ tài tử Trung Quốc dáng hình nhỏ nhắn thanh tú, trong vai nữ kiếm khách trừ gian diệt bạo, xuất quỉ nhập thần, luôn che mặt, bay nhảy nhẹ nhàng như mèo, biệt hiệu: Miêu Khả Tú.
Miền Thượng du Bắc Việt có sắc dân thiểu số đinh cư trên những triền núi cao, giỏi leo trèo, gọi là người Mèo. Trong vùng Tam giác Vàng (trồng cần sa) gíáp ranh giới Lào -Việt. Tướng Vàng Pao được người Mèo (Hmong) gọi là vua Mèo. Sắc dân này do CIA huấn liệu và phối hợp với Green Berret Hoa Kỳ chống Cộng Sản Lào, nên sau này chính phủ Hoa Kỳ giành qui chế dễ dàng cho định cư tại Mỹ. Tướng Vàng Pao mới qua đời ngày 6/1/2011 tại California là mất mát lớn cho người Hmong, Lào đang sinh sống tại Hoa Kỳ-vì họ đã mất một thủ lĩnh uy tín và được mến trọng.
Mèo sống gần gũi người, trong chữ nghĩa bình dân nước ta, Mèo được gán ghẽp với nhiều ngôn từ đơn sơ mộc mạc, nhưng ý nghĩa rất phong phú như: ‘Mèo cào chó cắn-Mèo mả gà đồng-Mèo đàng chó điếm-Chửi chó, mắng Mèo- Mèo khen Mèo dài đuôi-Không biết Mèo nào cắn mửu nào-Chó treo Mèo đậy-Rửa mặt như Mèo-Lấm la lấm lét như Mèo ăn vụng-Mèo già thua gan chuột nhắt-Buộc cổ Mèo treo cổ chó-Không chó bắt Mèo ăn cứt-Như Mèo thấy mỡ-Chuyện Mèo chuột-Mèo móng đỏ-Có Mèo !…. ”
Câu đồng dao về Mèo trẻ con đều thuộc lòng:
- Con Mèo mà trèo cây cau,
Hỏi thăm chú chuột đi đâu vắng nhà,
Chú chuột đi chợ đàng xa,
Mua mắn mua muối giỗ cha chú mèo.
Hay những câu mộc mạc biến thành trò chơi vui nhộn trẻ thơ:
- Bốn con chuột đưa xác con Mèo,
Tò te tò, to te te tò.
Bốn con chuột đưa xác con Mèo,
Tò te tò, tò tí tí te.
Kẻ cho mình là khôn khéo dễ uốn lượn theo thế sự dòng đời:
- Mèo khen Mèo dài đuôi,
Chuột cậy mình nhỏ dễ chui dễ luồn.
Còn điều này Qúi Vị có tin không thì tuỳ:
- Mèo đến nhà thì khó,
Chó đến nhà thì sang.
Thật là bất công cho nhưng người ‘ăn no phải vác nặng’:
- Con Mèo nằm bếp ro ro,
Ỉt ăn nên mới ít lo, ít làm!
Rồi còn phải vất vả kiếm kế sinh nhai mỗi ngày:
- Con mèo con mẻo con meo,
Muốn ăn thịt chuột phải leo xà nhà.
Và đây là hình ảnh đẹp ‘Mèo nhí’ của các đại gia:
- Mèo nằm bồ lúa khoanh đuôi,
Vợ anh đẹp lắm đuổi ruồi không bay.
Giống như các chị Mèo Mỹ:
- Mèo nằm chỗ mát vểnh râu,
Chuột chạy không bắt, lắc đầu nghêu ngao.
Đã làm biếng, lại còn lên mặt dạy đời dễ ghét:
- Con Mèo trèo lên cây vông,
Con chó đứng dười ngó mong con Mèo,
Mèo rằng sao chó chẳng theo,
Lên đây chị sẽ dạy leo cho mà!
Còn cả bài học dạy thế thái nhân tình ở đời:
- Mèo tha miếng thịt xôn xao,
Kễnh tha con lợn thì nào thấy ai.
Số phận mỗi con người tạo hoá đã định sẵn thật thường tình:
- Con Mèo con chó có lông,
Bụi tre có mắt, nồi đồng có quai.
Do đó nhiều khi khó tránh khỏi ‘oan ôi ông địa’:
- Con Mèo làm bể nồi rang,
Con chó chạy lại mà mang lấy đòn.
Cổ nhân dạy ‘nhất nghệ tinh, nhất thân vinh’. Thật đúng với anh thợ mộc tài hoa này, khiến bà vợ nức nở khen vì anh đã xây dựng cho đôi uyên ương một Lâu đài tình ái ‘Tuyệt cú Mèo!’:
- Bốn cửa anh chạm bốn dê,
Bốn con dê đực chầu về tổ tông.
Bốn cửa anh chạm bốn rồng,
Trên là rồng ấp, dưới thì rồng leo.
Bốn cửa anh chạm bốn Mèo,
Con thì bắt chuột, con leo xà nhà.
Bốn cửa anh chạm bốn gà,
Đêm thì nó gáy, ngày ra làm vườn.
Bốn cửa anh chạm bốn lươn,
Con thì thắt khúc, con trườn ra xa.
Bốn cửa anh chạm bốn hoa,
Trên là hoa sói, dưới là hoa sen.
Bốn cửa anh chạm bốn đèn,
Một đèn dệt cửi một đèn quay tơ,
Một đèn đọc sách ngâm thơ,
Một đèn anh để đợi chờ nàng đây!
Mèo còn mang cả triết lý chính trị chính em vào cuộc đấu tranh giành chiến thắng, như lời cựu lãnh tụ Trung Quốc Đặng Tiểu Bình bày tỏ lập trường ‘ Mèo trắng, mèo đen, không hệ gì, miễn là bắt chuột ‘- Thật đúng như câu ‘vè đổi mới’ mà người dân Việt nam tặng cho các lãnh tụ CS ‘Ăn như nhà tu, ở như nhà tù, nói như lãnh tụ’. Còn câu “ Sát nhất miêu, cứu vạn thử “ có đi ngược chính sách tàn bạo của Cộng Sản Việt Nam “ Thà giết lầm, hơn bỏ sót “ không nhi ?
Tại xứ Mỹ, Mèo được chăm sóc yêu qúi hơn cả giới mày râu. Mèo được nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa. Ở đây nuôi Mèo không phải để bắt chuột-vì chuột nhiều virus dễ lây bệnh, Mèo phải lánh xa- Các Me Mỹ nuôi Mèo làm cảnh, làm dáng, ôm ấp, vuốt ve tiêu sầu, gọi Mèo là ‘Honey’ ngọt sớt nghe mà ham. Còn tổ chức hội chợ thi Hoa Hậu Mèo Mỹ. Chăm sóc Mèo đủ kiểu, có thực đơn riêng, có thú y và chuyên viên thẩm mỹ lo sức khoẻ và sắc đẹp. Mèo theo chủ dạo phố, đi shopping, vacation. Nghĩa trang giành cho Mèo có cả mộ bia đẹp đẽ. Đôi khi Mèo còn nhận được di chúc thừa kế tài sản. Có chị Mèo còn đắt giá hơn cả một năm lương của một công nhân bình thường tại Việt Nam, nên khi thất lạc được loan tin trên báo, dán thông cáo khắp cột đèn, hứa trọng thưởng cho ai đưa ‘châu về hợp phố’. -Mỹ có nhiều sách báo nói về đủ các loại Mèo đông tây kim cổ khắp năm châu, để các fan tìm hiểu nghiên cứu-Mèo được cưng chiều như thế nên cũng đi vào một số ngôn ngữ giống VN: vợ chồng con cái gây gổ hoài gọi’like cat and dog’. Đứng ngồi không yên, lo lắng bồn chồn ‘like a cat on hot brick’. Sáng như mắt Mèo ‘cat eyed ’-Dáng đi nhẹ nhàng uyển chuyển ‘cat footed ’, có lẽ vì thế mà bước đi của người mẫu gọi ‘cat walk ’-Tên trộm giỏi leo trèo đột nhập vô nhà ‘cat burglar’-. Buổi trưa làm việc mệt các cô thư ký thường làm một giấc ngủ ngắn‘cat nap’ trên sa-lông tại văn phòng -Xưa người ta bắt nô lệ chịu hình phạt để cho mèo cào rách lưng ‘cat haul ’ hay dùng roi đánh các chú lính ba gai vi phạm quân luật ‘cat-o-nine-tail ‘….. Chắc còn nhiều câu độc đáo hơn, mong các vị thức giả chỉ giáo thêm và xin đừng chê là ‘dốt lại thích nói chữ’…..
Nghe nói ở bên Đức có anh chàng ‘mail-man’tên Uwe Mitzcherlich nuôi em Mèo Cecilia nhiều năm, đã trở thành bạn tâm tình ngày đêm thủ thỉ vui buồn, nên quyết định cưới Cecilia làm vợ, nhưng khổ tâm ví không thị xã nào chấp nhận làm lễ cưới cho anh. Sau cùng anh phải bỏ ra 300 Euros mướn một nữ diễn viên đóng vai nhân viên hộ lại làm chủ hôn lễ và người em song sinh làm nhân chứng ( Đọc chuyện này người viết nghĩ chắc anh chàng Đức này đã đọc chuyện Ba Giai -Tú Xuất Việt nam, biết Mèo cô Hàng nước nói được, nên nhất quyết cưới bằng được em Mèo Ceci- Các Vị cao niên đều biểt rõ chuyện này, còn quí anh chị trẻ tuổi muốn rõ Mèo biết nói hay không, hãy tìm đọc truyện Ba Giai-Tú Xuất sẽ rõ thực hư…. )- Xin giới thiệu cuốn phim mang tên mèo ‘Cat on a Hot Tin Roof ’ tuy xưa nhưng rất hay đã đoạt giải ‘Quả Cầu Vàng’năm 1957 do hai tài tử gạo cội nổi tiếng đóng vai chính là Elisabeth Taylor & Paul Newman…..
Còn theo tin báo Mỹ cho biết kể từ ngày 16/2/10 thành phố West Hollywood quyết định chấm dứt mua bán chó mèo để giảm bớt tình trạng vô nhân đạo trong việc kinh doanh thú vật. Nên vị nào thích nuôi Mèo hãy đến Trung tâm quản lý thú nuôi hay Cơ quan quản lý chó mèo bị bỏ rơi để nhận về nuôi. – Quyết định này được ban hành chắc vì thành phố kế Thủ đô Điện Ảnh nên các Tài Tử Minh Tinh trong Hội Bảo Vệ Xúc Vật can thiệp.
Cũng có tin vui đang giờ thất vọng: qua năm Mèo mà tình hình Mỹ Quốc không rục rịch biến chuyển, là tới năm Rồng sẽ xuất hiện Rồng Cái đang nằm phục sẵn ngoài biển Alaska. Rồng Cái cảnh báo rằng năm 2012 sẽ bay về Thủ đô Hoa thịnh Đốn dương móng vuốt đỏ nhọn cắp ngài Ngưu Vương ra khỏi Nhà Trắng. Hãy chờ mà xem ‘ Miêu nào cắn Mửu nào!!!
Nhân năm Mão, góp nhặt dông dài kể chuyện phiếm về Mèo, mong mua vui cùng Qúi Vị qua mấy ngày Xuân nơi đất khách quê người-Năm qua xảy ra nhiều tai ương hoạn nạn, kinh tế xuống quá, thất nghiệp tràn lan, sống thắt lưng buộc bụng. Hy vọng năm tới an bình thảnh thơi hơn. Với niềm chân thành qúi mến, xin gởi Qúi Vị lời cầu chúc tốt đẹp nhất trong năm Tân Mão:
- Vung roi sắt, đuổi chú Hổ về rừng- Năm Canh Dần vô tích sự.
- Nâng ly rượu, đón chị Miêu vô nhà- Năm Tân Mão ắt hạnh thông.