Chúng lấy tên nhau đặt tên đường
Đứa đặt tên phố, đứa tên phường
Ca tụng đời nhau sống vì lý tưởng
Bất chợt chúng giàu nhanh bất thường?!

Lắc lơ xa cái thời gọi nhau anh ba, anh sáu…
Chị tư, thiếm tám… rách nát trong bưng
Giờ chúng ăn chia rồi an toàn hạ cánh
Mấy chục năm trên dân tộc cúi oằn lưng!

Quốc sách ngu dân và bất chính
Cố bám phao chủ thuyết xanh mồ
Chúng tư lợi nhờ độc đảng lừa phỉnh
Lãnh đạo lưu manh, thủ đoạn côn đồ

Chúng biết, dân thấy, cả trẻ già đều thấy
Dân tình tan hoang dưới chế độ nầy
Đứa an thân, kẻ tranh ăn được đặc quyền che đậy
Quê hương tối tăm, mặc vận nước rủi may!

Thế thời cứ thế, thời thế đang ra sao?
Bịt miệng, trả thù, quan liêu… kiểu thằng ngu lãnh đạo
Xã hội nhan nhãn đầy dối lừa trâng tráo
Con người sống quen kiểu chà đạp nhau!

Chúng lấy tên nhau đặt tên đường
Đứa tên thành phố, đứa tên trường
Phát động, thi đua học tập tư tưởng
Càng học đảng viên càng sống và làm việc bất lương!

Thạc sĩ, tiến sĩ…đủ loại sĩ chạy đầy đường
Gặp trong khu phố, lố nhố ngoài phường
Bởi lắm số sĩ mà vô sỉ
Thế nên đất nước ngợp tai ương!

Có lắm số sĩ chẳng tới trường
Bán tước mua quan nườm nượp như quán thịt chó đầu đường
Xứ sở này chỉ có bầy đảng viên đầy tớ là sướng
Khốn khổ chủ công-nông bị bóc lột thảm thương!

Hôm từ rừng ra chúng chỉ: đầu nón cối - chân dép râu
Mà giờ đây sao cái lũ… đầy tớ nó kinh khiếp… giàu!
Trong bưng có thằng xưa chưa xong tiểu học giờ có bằng tiến sĩ
Có đứa xưa là y tá vườn giờ làm tới thủ tướng mới lạ quái lạ sao!

Rồi chúng lấy tên nhau đặt tên đường
Anh hùng thừa, sĩ sa số mà đất nước cứ thảm thương
Phần Bác xưa ưa viết lách… tự sướng, giờ được đảng tưởng thưởng
Lấy (mẹ) cái tên đặt cho thành phố Sài-Gòn để làm… gương!!!