Lần cuối gặp Đức Ông Phêro Nguyễn Văn Tài
Cách đây một tuần tôi có về VN với con gái với chủ ý là về SG chơi 6 ngày rồi quay lại Phil . Trước khi về VN tôi đã hay tin ĐÔ rất yếu , bác sĩ bó tay, không ăn uống gì được nữa nên khi về đến SG cha Vũ đã đưa tôi đến dòng Mến Thánh Giá Chợ Quán để thăm ĐÔ ngay . Cám ơn Chúa vì Ngài cho tôi một cơ hội rất quý giá đó là được gặp mặt và trò chuyện với ĐÔ Tài suốt hơn 1 tiếng đồng hồ. Đây quả là một sự ưu ái rất quý giá là vì ĐÔ rất yếu và không muốn tiếp ai, ngay cả là bà con thân thuộc của mình . Ngài cần được nghỉ ngơi . Mọi người tới thăm cũng chỉ được gặp Ngài vài phút để nhìn mặt , bắt tay rồi ra về . Tuy nhiên, sự ưu ái mà ĐÔ dành cho tôi không phải vì bản thân tôi nhưng chính là vì tôi mang hình ảnh , mang hơi thở của RVA đến với ĐÔ . Ngài rất nhớ RVA , nhớ ban Việt Ngữ , nhớ lắm ... và Ngài đã khóc nhiều lần khi tâm sự với tôi ...
Từ khi Ngài phát bệnh và buộc lòng phải về VN để chữa trị . Dù vậy cứ mỗi lần vô hóa trị xong , đợi xem cơ thể có bị phản ứng phụ của thuốc hay không là Ngài lại bay sang Phil. Mỗi lần sang Phil đều phải có chú Thế , em trai của cha Tài theo chăm sóc sức khỏe . Về Đài Ngài vẫn thích đến văn phòng với từng bước chân thật yếu và chậm. Thích ngồi vào cái bàn làm việc của mình. Có hôm Ngài ói ngay lúc đang ngồi máy tính . Bị hạn chế rất lớn về sức khỏe nhưng Ngài vẫn muốn về Đài, muốn ngồi làm việc ở văn phòng vì Ngài yêu công việc , yêu ban Việt Ngữ, yêu nơi chốn làm việc mà Ngài đã gắn bó trong suốt gần bốn thập kỷ qua ...
Trong lần nói chuyện cuối cùng với tôi , Ngài nói rằng : " Mình không nghĩ là sẽ về VN , là cố vấn của ban giám đốc, mình vẫn có thể tiếp tục phục vụ cho Đài ... nhưng rồi Chúa đã mang mình về VN ..." Ngài tuân theo thánh ý Chúa mặc dù khi xa RVA Ngài phải sống trong nỗi nhớ thương ngập tràn ...
Suốt buổi nói chuyện , Ngài không có một lời than trách hay bộc lộ những đau đớn về về bệnh tật mình đang gánh chịu . Tuyệt nhiên không . Ngài chỉ hỏi về RVA , hỏi về từng người trong ban Việt Ngữ , nhắn nhủ lại đường hướng truyền thông Công Giáo trong ôn hòa và mềm mại mà những người thừa kế sự nghiệp của Ngài nên tuân theo ... Đến khi hơi tàn , sức kiệt , Ngài cũng chỉ nghĩ về RVA và ban Việt Ngữ.
Tôi cũng vốn biết là ĐÔ gắn bó suốt cuộc đời mình với RVA và ban Việt Ngữ nhưng mãi đến lúc này tôi mới hiểu tình yêu của Ngài dành cho RVA và ban Việt Ngữ là lớn đến như thế nào ? Khi các xơ báo là có khách dưới quê Ngài đến và đang chờ được thăm , Ngài còn nán thêm 10 phút nữa … Lúc chia tay , Ngài nắm lấy tay tôi , ánh mắt như hốt hoảng … Tôi cảm nhận là Ngài đau buồn vì có cảm giác như lại phải rời xa RVA ...Và quả đúng như thế , Ngài bật khóc ...Ra tới cửa phòng , tôi quay lưng lại … và gương mặt Ngài đang khóc là hình ảnh cuối cùng tôi nhìn thấy trước khi Ngài vĩnh viễn ra đi ...
Sau lần gặp đó , tôi tiếp tục ở SG và 5 ngày sau được tin Ngài mất và thi hài được đưa về Vĩnh Long . Sáng hôm đó tôi và con gái xuống Vĩnh Long tham dự đám liệm của Ngài và quay lại SG ngay trong chiều tối vì khuya hôm đó tôi phải bay về Phil … Tôi an lòng vì biết rằng Ngài ra đi rất bình an và điều đó thể hiện trên gương mặt bình thản như đang ngủ của Ngài . Ngủ ngon cha nhé ! Giờ thì cha có thể ngủ ngon , khi còn làm việc ở Đài cha rất thèm ngủ mà, cha luôn thiếu ngủ vì cứ ham thức khuya làm việc … Mỗi lần cha sửa bài phát thanh cha cứ ngủ gật khiến con phải nhắc “ Cha ơi ! Lỗi kìa, cha sửa đi …”
Thánh lễ cầu nguyện cho Ngài ở RVA có rất đông người tham dự kể cả những nhân viên cũ. Một bầu khí buồn bã nhưng vô cùng ấm cúng , thân thương bao trùm thánh lễ . Ngài tuy đã CHẾT nhưng vẫn còn SỐNG trong tim mọi người , ai cũng có thể như nhìn thấy nụ cười đôn hậu , nghe giọng nói hiền từ của Ngài dành cho mình cả …
Giờ này tại VN đang thánh lễ cầu nguyện cho Ngài . Giờ thì Ngài hết đau đớn thân xác cũng như không còn đau đáu trong lòng nỗi nhớ RVA và ban Việt Ngữ , Chúa đã ôm Ngài vào lòng vì Ngài là người học trò xuất sắc của Chúa về sự hiền lành và khiêm nhường , chúng ta tin như thế . Xin cha cầu nguyện cho RVA , cho ban Việt Ngữ . Trong văn phòng , bàn làm việc của cha được đặt ở vị trí giúp cha có thể nhìn thấy hết mọi người và ngược lại , thì giờ đây cha vẫn cứ hiện diện ở đó để sát cánh đồng hành với chúng con trong sứ mệnh truyền thông Công Giáo là loan truyền tình thương của Chúa cho mọi người , cha nhé !
Bình Minh - Ban Việt Ngữ Đài Phát Thanh Chân Lý Á Châu .
Cách đây một tuần tôi có về VN với con gái với chủ ý là về SG chơi 6 ngày rồi quay lại Phil . Trước khi về VN tôi đã hay tin ĐÔ rất yếu , bác sĩ bó tay, không ăn uống gì được nữa nên khi về đến SG cha Vũ đã đưa tôi đến dòng Mến Thánh Giá Chợ Quán để thăm ĐÔ ngay . Cám ơn Chúa vì Ngài cho tôi một cơ hội rất quý giá đó là được gặp mặt và trò chuyện với ĐÔ Tài suốt hơn 1 tiếng đồng hồ. Đây quả là một sự ưu ái rất quý giá là vì ĐÔ rất yếu và không muốn tiếp ai, ngay cả là bà con thân thuộc của mình . Ngài cần được nghỉ ngơi . Mọi người tới thăm cũng chỉ được gặp Ngài vài phút để nhìn mặt , bắt tay rồi ra về . Tuy nhiên, sự ưu ái mà ĐÔ dành cho tôi không phải vì bản thân tôi nhưng chính là vì tôi mang hình ảnh , mang hơi thở của RVA đến với ĐÔ . Ngài rất nhớ RVA , nhớ ban Việt Ngữ , nhớ lắm ... và Ngài đã khóc nhiều lần khi tâm sự với tôi ...
Từ khi Ngài phát bệnh và buộc lòng phải về VN để chữa trị . Dù vậy cứ mỗi lần vô hóa trị xong , đợi xem cơ thể có bị phản ứng phụ của thuốc hay không là Ngài lại bay sang Phil. Mỗi lần sang Phil đều phải có chú Thế , em trai của cha Tài theo chăm sóc sức khỏe . Về Đài Ngài vẫn thích đến văn phòng với từng bước chân thật yếu và chậm. Thích ngồi vào cái bàn làm việc của mình. Có hôm Ngài ói ngay lúc đang ngồi máy tính . Bị hạn chế rất lớn về sức khỏe nhưng Ngài vẫn muốn về Đài, muốn ngồi làm việc ở văn phòng vì Ngài yêu công việc , yêu ban Việt Ngữ, yêu nơi chốn làm việc mà Ngài đã gắn bó trong suốt gần bốn thập kỷ qua ...
Trong lần nói chuyện cuối cùng với tôi , Ngài nói rằng : " Mình không nghĩ là sẽ về VN , là cố vấn của ban giám đốc, mình vẫn có thể tiếp tục phục vụ cho Đài ... nhưng rồi Chúa đã mang mình về VN ..." Ngài tuân theo thánh ý Chúa mặc dù khi xa RVA Ngài phải sống trong nỗi nhớ thương ngập tràn ...
Suốt buổi nói chuyện , Ngài không có một lời than trách hay bộc lộ những đau đớn về về bệnh tật mình đang gánh chịu . Tuyệt nhiên không . Ngài chỉ hỏi về RVA , hỏi về từng người trong ban Việt Ngữ , nhắn nhủ lại đường hướng truyền thông Công Giáo trong ôn hòa và mềm mại mà những người thừa kế sự nghiệp của Ngài nên tuân theo ... Đến khi hơi tàn , sức kiệt , Ngài cũng chỉ nghĩ về RVA và ban Việt Ngữ.
Tôi cũng vốn biết là ĐÔ gắn bó suốt cuộc đời mình với RVA và ban Việt Ngữ nhưng mãi đến lúc này tôi mới hiểu tình yêu của Ngài dành cho RVA và ban Việt Ngữ là lớn đến như thế nào ? Khi các xơ báo là có khách dưới quê Ngài đến và đang chờ được thăm , Ngài còn nán thêm 10 phút nữa … Lúc chia tay , Ngài nắm lấy tay tôi , ánh mắt như hốt hoảng … Tôi cảm nhận là Ngài đau buồn vì có cảm giác như lại phải rời xa RVA ...Và quả đúng như thế , Ngài bật khóc ...Ra tới cửa phòng , tôi quay lưng lại … và gương mặt Ngài đang khóc là hình ảnh cuối cùng tôi nhìn thấy trước khi Ngài vĩnh viễn ra đi ...
Sau lần gặp đó , tôi tiếp tục ở SG và 5 ngày sau được tin Ngài mất và thi hài được đưa về Vĩnh Long . Sáng hôm đó tôi và con gái xuống Vĩnh Long tham dự đám liệm của Ngài và quay lại SG ngay trong chiều tối vì khuya hôm đó tôi phải bay về Phil … Tôi an lòng vì biết rằng Ngài ra đi rất bình an và điều đó thể hiện trên gương mặt bình thản như đang ngủ của Ngài . Ngủ ngon cha nhé ! Giờ thì cha có thể ngủ ngon , khi còn làm việc ở Đài cha rất thèm ngủ mà, cha luôn thiếu ngủ vì cứ ham thức khuya làm việc … Mỗi lần cha sửa bài phát thanh cha cứ ngủ gật khiến con phải nhắc “ Cha ơi ! Lỗi kìa, cha sửa đi …”
Thánh lễ cầu nguyện cho Ngài ở RVA có rất đông người tham dự kể cả những nhân viên cũ. Một bầu khí buồn bã nhưng vô cùng ấm cúng , thân thương bao trùm thánh lễ . Ngài tuy đã CHẾT nhưng vẫn còn SỐNG trong tim mọi người , ai cũng có thể như nhìn thấy nụ cười đôn hậu , nghe giọng nói hiền từ của Ngài dành cho mình cả …
Giờ này tại VN đang thánh lễ cầu nguyện cho Ngài . Giờ thì Ngài hết đau đớn thân xác cũng như không còn đau đáu trong lòng nỗi nhớ RVA và ban Việt Ngữ , Chúa đã ôm Ngài vào lòng vì Ngài là người học trò xuất sắc của Chúa về sự hiền lành và khiêm nhường , chúng ta tin như thế . Xin cha cầu nguyện cho RVA , cho ban Việt Ngữ . Trong văn phòng , bàn làm việc của cha được đặt ở vị trí giúp cha có thể nhìn thấy hết mọi người và ngược lại , thì giờ đây cha vẫn cứ hiện diện ở đó để sát cánh đồng hành với chúng con trong sứ mệnh truyền thông Công Giáo là loan truyền tình thương của Chúa cho mọi người , cha nhé !
Bình Minh - Ban Việt Ngữ Đài Phát Thanh Chân Lý Á Châu .