NỮ ĐAN VIỆN KÍN ĐA-MINH

Nơi vùng núi cao Voreppe (Trung Đông nước Pháp) có con đường dẫn đến đan viện Chalais của các nữ tu Kín Đa-Minh.

Đây là ốc-đảo an bình thinh lặng và là nơi nguyện cầu của 19 nữ đan sĩ Đa-minh. Đan viện trưởng là Chị Geneviève. Chị nói:

- Chúng tôi là các phụ nữ bình thường như bao phụ nữ Công Giáo khác. Nhưng chúng tôi dứt khoát ra đi, quyết chí lên đường, bước theo tiếng gọi muôn thưở dấu ái của Đức Chúa GIÊSU KITÔ và Tin Mừng cứu độ của Ngài.

Chị Geneviève có đôi mắt tinh anh ngời sáng và nụ cười rạng rỡ khiến khuôn mặt Chị thật tươi vui và phúc hậu. Trước kia Chị là giáo viên tại thành phố Chambéry. Ngày 8-9-1966 Chị tình cờ đến tham dự trại hè các hướng đạo sinh, tổ chức gần khuôn viên của nữ đan viện Kín Chalais.

Hồi tưởng cú-sét ái-tình năm xưa Chị Geneviève nói:

- Lúc đó tôi không hề biết gì về đời sống đan tu cũng không bao giờ nghe nói đến các nữ đan sĩ Đa-minh. Vậy mà THIÊN CHÚA Quan Phòng đưa tôi đến nơi tôi muốn đến. Thật là chuyện kỳ diệu. Tôi bị xáo trộn tận xương tủy và tận tim gan. Sau lần gặp gỡ hy-hữu ấy, tôi từ bỏ tất cả đến gõ cửa xin ẩn mình nơi đan viện và trở thành nữ đan sĩ Đa-minh cho đến ngày hôm nay!

Đan viện Kín Chalais nằm trên ngọn đồi cao nhưng mất hút trong dãy núi Chartreuse. Các nữ đan sĩ Đa-minh đến từ nhiều nơi khác nhau trong nước Pháp. Nhưng tất cả họp thành cộng đoàn hiệp nhất sống theo qui luật các đan sĩ dung hòa giữa ba sinh hoạt: cầu nguyện, tiếp khách và lao động.

Đan viện Kín Chalais trước kia là đan viện thuộc về cuối thế kỷ 12. Đan viện cũ kỹ và bị hư hại nhiều. Với sự trợ giúp của các đan sĩ Chartreux trong vùng và bạn bè, các Chị tu sửa toàn bộ đan viện và nhà thờ của đan viện.

Chị Geneviève giải thích thêm:

Hiện tại chúng tôi vẫn tiếp tục công cuộc trùng tu và sản xuất ”bánh ngọt Chalais - biscuits de Chalais”. Đây là đặc sản của chúng tôi gồm: thiên nhiên, mật ong, dừa, bơ và nho.

Nhưng công tác quan trọng chính yếu của chúng tôi là tiếp khách. Chúng tôi tiếp đón cả nam lẫn nữ - tín hữu Công Giáo hay không Công Giáo - nghĩa là bất cứ ai mong muốn làm một ”chặng dừng yên tĩnh” trong cuộc sống để cầu nguyện hoặc đặt lại vấn về ý nghĩa cuộc sống, Đức Tin hay để băng bó vết thương lòng. Đối diện với khổ đau thiên hình vạn trạng của thân phận con người, chúng tôi, các nữ tì khiêm hạ của THIÊN CHÚA Nhân Lành, chúng tôi chỉ có thể cảm thông và lắng nghe - với trọn máu huyết con tim chúng tôi - và nhất là chúng tôi cầu nguyện cho mọi người.

Tín hữu Công Giáo ghé đến Đan Viện Kín Đa-minh Chalais gồm đủ thành phần với các ý hướng khác nhau. Có người đến để làm một cuộc tĩnh tâm. Có người đến để tham dự các Giờ Kinh Phụng Vụ. Cũng có người chỉ đến để thăm viếng Đan Viện. Những cuộc trú ngụ hoặc viếng thăm trao cho đan viện chúng tôi sức sống dồi dào, sức sống của chính Giáo Hội Hoàn Vũ.

Đối lại, khung cảnh trầm lắng của đan viện nằm giữa thiên nhiên bao la hùng vĩ tuyệt đẹp cống hiến cho khách hành hương tâm tình thảnh thơi thoải mái và hoàn toàn thoát tục. .

Có lẽ chính tại nơi đây hơn bất cứ nơi nào khác, người ta ý thức rõ ràng các nữ đan sĩ không tận hiến trọn cuộc đời cho hư-không, nhưng cho Người nào đó! Chả lẽ một ngày trôi qua với kinh nguyện, tiếp khách và lao công lại rơi vào hư-ảo sao??? Không! Ngàn lần Không! Không thể được!

Như vậy, các nữ đan sĩ tận hiến cuộc đời là để tôn vinh chúc tụng THIÊN CHÚA Hằng Sống và trở thành chứng nhân sống động cho sự hiện hữu của Ngài giữa con cái loài người.

... ”Lạy Chúa Tể càn khôn, cung điện Ngài xiết bao khả ái. Mảnh hồn này khát khao mòn mỏi, mong tới được khuôn viên đền vàng. Cả tấm thân con cùng là tấc dạ, những hướng lên Chúa Trời Hằng Sống mà hớn hở reo mừng. . Phúc thay người ở trong thánh điện, họ luôn luôn được hát mừng Ngài. Phúc thay kẻ lấy Ngài làm sức mạnh, ấp ủ trong lòng giấc mộng hành hương. Lúc trẩy qua thung lũng khô cằn, họ biến nó thành nguồn suối nước, mưa đầu mùa đổ phúc lộc chứa chan. Càng tiến lên, họ càng mạnh bước, đến chiêm ngưỡng Chúa Trời ngự trên núi Xi-on" (Thánh Vịnh 84, 2-8).

(”À L'Écoute”, Avril-Mai/2004, n.1377, trang 49-50).(Radio Vatican)