Theo giấy mời thì ngày 19 và 20-11-2013 sẽ diễn ra đại hội “đàn két” lần thứ VI. Chắc để phản đối dư luận lâu nay cứ kêu ca là mấy ông bà “đàn két” chắc không phải là người mà là “ngợm” nên lần này giấy mời đại hội ghi hẳn 2 chữ người (xem ảnh) cho thiên hạ biết. Còn địa điểm chọn ngay nhà hát Âu Cơ để diễn và chắc sẽ có nhiều trò hay.

Theo lịch trình, thì sáng ngày 19-11 sẽ có đoàn đại biểu vào báo cáo với Tòa TGM Hà Nội nhưng Tòa TGM đã từ chối tiếp vì lý do bận. Mấy vị “đàn két” liền cậy nhờ hẳn ông Nguyễn Thiện Nhân, Ủy viên Bộ chính trị, Chủ tịch Mặt trận can thiệp, Tòa TGM vẫn cáo bận. Hoan hô sự dũng cảm của TGM Nguyễn Văn Nhơn.

Sắp đại hội mà nhân sự chóp bu vẫn rối như canh hẹ. Cụ lm Nguyễn Công Danh bảo không thể để Ủy ban thành hội người “siêu cao tuổi”, toàn ông già lụ khụ, điếc lác, lẩm cẩm. Nhưng sau khi cả cụ Danh và cụ Phan Khắc Từ được Tòa TGM Sài Gòn cho nghỉ hưu thì các cụ lại buồn, muốn cống hiến sức lực cho “đàn két” để sưu tập cho trọn bộ các huân chương nên dự kiến nhân sự vẫn y nguyên như cũ. Trong khi Mặt trận Trung ương, nơi cấp tiền hàng tháng cho các cụ, cấp xe cho các cụ đi vi vu thì muốn đổi nên ông Lê Bá Trình, Phó Chủ tịch Mặt trận Trung ương đi vận động linh mục Dương Phú Oanh (hưu trí của Hưng Hóa) làm Chủ tịch và linh mục Trần Xuân Mạnh (Thanh Hóa) là Tổng thư ký.

Cụ Danh, cụ Từ liền bay ngay ra Hà Nội phản đối cho là “đảo chính và can thiệp vào công việc nội bộ của các cụ”. Khổ nỗi các cụ không biết rằng Trung ương chán các cụ lắm rồi vì đưa các cụ ra ứng cử Quốc hội mấy lần, cũng vận động ngầm hết cách mà cụ Danh, cụ Từ, cụ Thiện Cẩm đều trượt vỏ chuối, ê cả Mặt trận đứng ra giới thiệu.

Một GSTS đi dự hội thảo ở Đà Nẵng do Ủy ban “đàn két” tổ chức nói, cụ Danh lẩm cẩm quá rồi, phải ba lần đọc lời khai mạc mới đúng. Khổ nỗi do đám văn phòng soạn đưa cho cụ cả tập nên chưa khai mạc cụ đã lôi bế mạc ra đọc.

Hôm đại hội “đàn két” ở Sài Gòn, các cụ lên xuống đều có hai người xốc nách. Người ta nói ầm lên: già quá rồi, 80 rồi nghỉ đi cho người trẻ làm…

Khổ nỗi các cụ nặng tai đâu có nghe thấy lời thiên hạ. Nên sáng 11-11, cụ Danh, cụ Từ vẫn chủ trì họp báo nói đại hội vẫn như dự kiến trong khi Mặt trận Trung ương dự kiến khác sẽ đưa linh mục Nguyễn Văn Hậu (hưu trí của Bà Rịa Vũng Tàu) làm Chủ tịch và linh mục Mạnh là Tổng thư ký vì cụ Oanh không dám đưa mặt lên truyền hình, báo chí nên nhà nước không thích áo gấm đi đêm, mất bao tiền mà thi thoảng lên báo cũng sợ thì ích gì.

Tại văn phòng “đàn két” cũng chưa bao giờ đoàn kết. Ông Trần Văn Khánh- chánh văn phòng và ông Lâm Văn Cách cũng quyết “lành làm gáo mẻ làm muôi”. Ông Cách tố ông Khánh 10 tội có thể đi tù nhưng ông Khánh là người của ông Vũ Trọng Kim- Ủy viên Trung ương, Phó Chủ tịch Mặt trận Trung ương đưa về nên không hề chi, trái lại tố ông Cách cũng đủ tội. Thế là lần này cả 2 ông đều mất ghế Thường trực “đàn két”.

Trong ngày khai mạc có màn chúc mừng của giáo dân Hà Nội. Mặt trận Hà Nội lại thuê 30 người của Hoàn Kiếm mang lẵng hoa và cử người trưởng đoàn cùng đọc lời chào là bà Đỗ Thị Thái nguyên Phó Chủ tịch Mặt trận huyện Thường Tin vừa nghỉ hưu, là đảng viên. Bà Thái lấy chồng là sĩ quan cao cấp của công an thì đến làm phép cưới cũng chẳng dám (vì công an không cho lấy người Công Giáo). Bản thân bà không giữ đạo, con cái cũng không nốt làm sao có thể đại diện cho giáo dân Hà Nội được. Người ta còn đang định tiến cử bà vào “đàn két” Trung ương vì đây là “tổ chức tiêu biều của người Công Giáo”. Không biết xứ La Phù và Tòa TGM Hà Nội có ra thông báo: Hà Nội không có giáo dân nào là Đỗ Thị Thái cả giống như TGM Bắc Ninh đã từng thông báo Bắc Ninh không có linh mục nào là Nguyễn Quốc Hiếu ở Ủy ban đoàn kết Công Giáo Bắc Ninh.

Cơ quan ngôn luận của “đàn két” là báo Người Công Giáo Việt Nam và Trang tin điện tử có viết bài của Lê Cúc nói rằng tướng Giáp nay đã hiển thánh đang hưởng dung nhan Chúa trên trời! Thật kỳ lạ, tướng Giáp là đảng viên cộng sản, vô thần, chống mọi tôn giáo sao lại là thánh được. Đúng là giáo lý mới của “đàn két” nhưng không thấy Giáo Hội Công Giáo Việt Nam phê bình hay phản đối. Có lẽ chẳng ai đọc nên cũng chẳng thèm chấp chăng?

Chắc chắn còn nhiều trò hay nữa vì cụ Thiện Cẩm vẫn nói: Ủy ban này ông Danh là Chúa Cha, ông Từ là Chúa Con, tôi là ngôi Ba. Nay “ngôi Ba” bị bệnh nằm liệt một chỗ rồi, hai ngôi kia nguy cơ lại ra rìa mà theo cụ Khóa, nguyên chủ tịch Ủy ban “đàn két” này nói: Ủy ban này là của mấy ông Từ, ông Cần, ông Danh, mấy ông ấy chết thì Ủy ban cũng tan. Không biết lần này nó đã tan chưa?