Đại hội Sydney: Mưa trời Melbourne

Lời nguyện Thánh Linh, Ảnh Nguyễn Trung Tây
Vào những ngày đầu tiên của tháng 7, phố phường Melbourne đang nằm ngủ im lìm trong giấc ngủ mùa đông bỗng dưng rộn ràng với những bước chân Việt Nam nhanh nhanh bước về Đại Hội Giới Trẻ 2008, đặc biệt, là những bước chân Việt Nam đến từ Vinh, Sài Gòn, Mỹ Tho, Biên Hòa…

Người Việt phương xa tới bơ vơ lạ đường lạ nước, người Việt ở Melbourne lái xe ra phi trường đón tiếp; rồi là giáo dân từng người chia nhau đùm bọc khách hàng hương Việt Nam về nhà của mình; rồi là cơm nước ngày ba bữa sáng chiều; rồi là tham quan khung cảnh mùa đông của xứ miệt dưới down under Úc Châu; rồi là sinh hoạt Karaokee vào buổi tối… Ngàn vạn tiểu tiết người dân Việt tại những giáo xứ Việt của Melbourne phải lo toan tính toán. Trong tinh thần đùm bọc yêu thương, Phóng viên Nguyệt san Dân Chúa Úc Châu (Nguyễn Trung Tây) cũng đã có mặt tại giáo xứ St. Thomas Moore, Belgrave vào sáng ngày thứ Ba, 8 tháng 7 vừa qua để cùng tham dự thánh lễ Việt Nam, và tiệc trà tiếp tân do LM Lê Thành Nhân, và giáo dân Úc gốc Tây của giáo xứ tổ chức để chào mừng phái đoàn hành hương đến từ Việt Nam. Đặc biệt tôi cũng nhận ra sự hiện diện của Sr. Đinh Tuyết và Sr. Lê Bình đến từ Sydney trong vai trò chủ nhà đón khách
Hội ngộ Úc Việt, Ảnh Nguyễn Trung Tây


Ngày thứ Ba vừa qua là một ngày mưa phùn mùa đông của Melbourne. Gió bụi mịt mù che kín đường đi dẫn về thánh đường St. Thomas, Belgrave. Những cơn mưa phùn bay lất phất tung bay điểm những hạt sương long lanh trên mái tóc của phái đoàn hành hương Việt Nam. Nhưng mưa không cản được lối đi của phái đoàn, cho nên thánh lễ 11:30 trưa chào mừng phái đoàn đã được khai mạc, sau đó là phần ăn trưa, rồi tham quan phong cảnh ngọn núi Dandenong hùng vĩ, mặc dù trời vẫn cứ tiếp tục mưa bay.

Theo bước chân hành hương Việt Nam, cuối cùng tôi đi tới hội trường rộng lớn của Giáo xứ Thánh Giuse tại Springvale vào lúc 8:30 tối để được chứng kiến buổi sinh hoạt văn nghệ bỏ túi do giáo xứ tổ chức cho phái đoàn hành hương đến từ Việt Nam.

Trong bầu không khí rộn ràng của Đại Hội Giới Trẻ 2008, để biết thêm tâm tình của chủ nhà, xin mời độc giả theo dõi những dòng chia sẻ sau đây của Sr. Đinh Tuyết…

Nguyễn Trung Tây: Xin Sr. Tuyết cho biết cảm tưởng của mình trong vai trò chủ nhà đón tiếp phái đoàn trong ngày hôm nay.
Sr. Tuyết (Cười nho nhỏ): Chủ nhà gì đâu… Là như thế này, chiều hôm qua vừa bay xuống Melbourne thì gặp ông cha chánh xứ Belgrave đó, Cha Nhân cười xuề xòa nhỏ nhẹ nói: “Tốt quá, có Soeur xuống đây giúp thiệt là tuyệt!” Tôi ngớ ra, vậy là mắc bẫy rồi, bởi tôi từ Sydney chạy về Melbourne tính trốn việc, mấy Soeur kia ở nhà đang phải hội hè liên miên, thu dọn nhà cửa đón tiếp khách hành hương, ai ngờ tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa… Nhưng trước tấm lòng thịnh tình của ông cha xứ, tôi đành phải cười trừ: “Không sao chuyện nhỏ mà Cha”.

Từ sáng sớm chưa kịp điểm tâm đã thấy chuông réo inh ỏi, giáo dân người Úc ra vào tấp nập, người làm bánh, người nướng thịt, nhộn cả lên, làm mình cũng thấy nao nao. Phải chăng sức mạnh Chúa Thánh Thần được thể hiện qua những phong cách này. Không quen không biết đã đành, lại chẳng cùng màu da tiếng nói thế mà ai cũng trông hớn hở, háo hức sửa soạn đợi chờ. Mà đợi chờ ai vậy? Hóa ra đó những con người đến từ nửa bên kia vòng xích đạo, ra đi với một con tim khao khát chân lý, khối óc rộng mở đón nhận điều hay sự lạ.

Bị một vài trục trặc nhưng cuối cùng phái đoàn cũng tới. Hai chiếc xe bus khổng lồ đậu ngay khuôn viên nhà thờ. Từng người từng người một bước xuống, chân rảo bước nhanh tiến vào nhà thờ, ai cũng cười thiệt tươi, bắt tay thân thiện với nhau như đã từng quen biết từ thủa nào. Cái lạnh giá giữa trời đông Melbourne cộng thêm ở trên vùng cao hẻo lánh này làm như không là gì với họ. Sự phấn khởi hăng hái đã chiếm lấy phần thượng phong không làm họ chùn bước. Chỉ mấy phút sau những tiếng hát trầm ấm, thánh thoát lan tỏa khắp không gian, len lỏi vào từng thớ thịt làm ấm tình người. Sức mạnh Chúa Thánh Thần đó, mỗi người ai cũng có gì để cho đi và rồi vô tình họ nhận lãnh lại khắp trăm ngàn lần

Nguyễn Trung Tây: Để giới thiệu xứ Úc tới độc giả Việt Nam trên toàn thế giới, Sr. Tuyết nghĩ chi về nước Úc, người Úc gốc Tây và người Úc gốc Việt mà Sr. đã có cơ hội gặp gỡ?
Sr. Tuyết: Nước Úc, một thiên đường, với đầy đủ chưa nói là dư thừa, mọi thứ từ vật chất, nghề nghiệp, phương tiện cho đến tự do tôn giáo, ngôn luận... Nhưng đồng thời nó là con dao hai lưỡi; cắt đứt tay bạn nếu bạn xử dụng sai lầm hay ngược lại nó đem lại cho bạn một cuộc sống vui tươi thoải mái và hữu ích cho người khác nếu bạn biết lợi dụng nó

Người Úc gốc Tây: Thượng Đế khá ưu đãi họ về vật chất do đó phần đông cuộc sống họ giản đơn hơn, hạnh phúc với những gì họ có, làm nhưng không tích góp để dành cho tương lai, có bao nhiêu xài bấy nhiêu. Ngược lại qua một cuộc bể dâu hầu hết người Úc gốc Việt đã trải qua những kinh nghiệm đau thương, mất mát quá nhiều. Nay có phương tiện, họ sử dụng mọi cơ hội làm giàu về vật chất và trí tuệ... cho mình cho con cháu và cho cả quê hương.

Nguyễn Trung Tây: Sr. Tuyết nghĩ chi về Đại Hội Giới Trẻ 2008?
Sr. Tuyết: Một cuộc gặp gỡ vĩ đại chưa từng xảy ra trên nước Úc từ xưa tới nay, không chỉ cho người Công giáo mà cả mọi người dân nước Úc, hầu hết ai cũng được nghe và bàn thảo về cuộc đại hội này không nhiều thì ít. Một số người trẻ đã, đang và sẽ tiếp tục đứng lên làm chứng cho niềm tin của mình. Trong hơn một năm qua từ ngày cây Thánh giá và ảnh Thánh Mẫu đặt chân lên nước Úc vào tháng Bảy năm ngoái, những người trẻ này đã không ngần ngại bỏ ra biết bao thời gian, sức lực và dùng khả năng của mình nối kết với nhau; trong Chúa Thánh Thần họ chia xẻ trình bày, tìm ra ý nghĩa cuộc sống và rôì đưa ra những ước vọng dựng xây một thế giới công bình bác ái, không còn tranh giành quyền lực, địa vị. Những điều này chắc chắn sẽ càng sáng tỏ trong tuần lễ ĐHGTvà được xác quyết rõ ràng làm hướng đi cho giới trẻ trong thế giới văn minh của thiên niên kỷ mới.

Nguyễn Trung Tây: Cám ơn Sr. Tuyết. Sr còn điều chi muốn chia sẻ với độc giả nữa hay không?
Sr. Tuyết: Không biết những ngày ĐHGT sắp tới sẽ ra sao, thời tiết, phương tiện giao thông, nơi ăn chốn ở...người ủng hộ người chống đối, người phò người đả...nhưng mặc kệ. Điều quan trọng chúng ta cùng đồng lòng, nhìn về một hướng, tiến lên; dẹp bỏ mọi nghi kỵ thành kiến, mở rộng tâm hồn đón nhận làn khí mới từ Thánh Thần làm tươi mát triển nở con người trong tinh thần Phúc âm hóa.

Bây giờ đã tối, Sr. Tuyết, Sr. Bình, Cha Nhân và tôi đứng bên ngoài hội trường rộng lớn của giáo xứ St. Joseph, Springvale, mưa tiếp tục rơi ướt lối. Nhưng bên trong, tiếng ca tiếng hát vẫn rộn ràng. Tự dưng tôi nhớ tới dòng tâm sự của một người quen trong hội trường, “Con cũng đuối lắm rồi cha ơi, mấy ngày liên tục rồi, giờ mệt phờ người…”.
Tô cháo gà, Ảnh Nguyễn Trung Tây


Tôi nghĩ tới những tô cháo gà nóng hổi do giáo dân Việt Nam cư ngụ tại tiểu bang Victoria nấu để những giáo dân tuổi trẻ Việt Nam sinh sống tại quê nhà ăn ấm lòng vào một buổi đêm đông giá buốt. Tôi nghĩ tới hai chữ đức tin. Tôi nghĩ tới tiêu đề niềm tin Việt Nam mà tôi hay bàn luận. Đó, đó, Niềm tin Việt Nam là những điều mà giáo dân Việt Nam tại Melbourne đang làm, đang thực hiện để phái đoàn hành hương đến từ Việt Nam có nơi cư ngụ, có tô cháo ấm lòng, có nơi quây quần xum họp ca hát bên ngoài trong khi bên ngoài mùa đông gió rét và mưa phùn tiếp tục bay.

Tạ ơn Thiên Chúa bởi thiên đàng vẫn cứ đổ mưa, mưa trời và mưa niềm tin xuống trên những tấm lòng Việt Nam. Cám ơn người Úc gốc Tây và người Úc gốc Việt cho những tấm lòng rất là tử tế với nhau.

www.nguyentrungtay.com