16. GHẾ ĐẨU TẾ THẦN

Hai anh em, anh thì giàu có, em thì nghèo.

Em hỏi anh:

- “Anh làm thế nào mà giàu như thế?”

Anh trả lời:

- “Anh thường dùng lợn dê để tế thần thổ địa, cho nên mới có hôm nay đó !”

Người em bèn đem lời của người anh nói với vợ, vợ nói:

- “Trong nhà có hai cái ghế đẩu, cũng là tám cái chân, có thể đem làm lợn dê cúng thần thổ địa”.

Người em cho rằng rất đúng, bèn vác ghế đẩu đi về phía thần thổ địa thành kính tế lễ. Thần thổ địa giận dữ, mắng:

- “Ghế đẩu làm sao ăn được?”

Vợ thổ địa đi ra dàn hòa:

- “Được rồi, được rồi, ai ăn không được thì bỏ đây ngồi cũng tốt vậy !”

(Tiếu Đảo)

Suy tu 16:

Đã nghèo mà đem ghế đẩu cúng cho thổ địa thì nghèo thêm, bởi vì thổ địa sẽ tức tối vì ăn không được cái ghế đẩu nên phạt nghèo luôn, và trong nhà chỉ có hai cái ghế đẩu, bây giờ cúng cho thổ địa thì càng nghèo thêm., đúng là dại, nhưng đạy là chuyện hoang đường.

Cũng có một vài người Ki-tô hữu coi Thiên Chúa như là ông thổ địa: cúng cho nhà thờ vài trăm ngàn để xin Chúa cho trúng số độc đắc; giúp cho trại cùi vài triệu đồng kẻo sợ Chúa giận lấy lại tiền bạc chức tước cho người khác. Thiên Chúa không phải là ông thổ địa, nhưng là Cha chúng ta ở trên trời, Ngài không muốn chúng ta đem vật chất ra để đổi chác với Ngài, nhưng Ngài muốn chúng ta đem hết tâm hồn, hết trí khôn và hết sức lực mình để phụng thờ Ngài, rồi mọi sự Thiên Chúa sẽ ban cho sau.

Khi cầu nguyện thì có một điều phải xin, đó là xin Chúa gia tăng thêm đức tin cho mình, bởi vì khi đức tin mạnh rồi, thì mọi việc sẽ không còn khó, và giàu nghèo sẽ không thành vấn đề nữa...

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)


--------

http://www.vietcatholic.org

https://www.facebook.com/jmtaiby

http://nhantai.info