21. GOM KHÔNG ĐƯỢC

Một vị công tử đi thi, làm một bài văn mà suy nghĩ rất lâu nhưng cũng không viết ra được.

Hai người đầy tớ chạy đến cổng trường thi, thì thấy các thí sinh đang ồn ào ra cổng, trời đã nhuộm tối, công tử vẫn cứ ngồi thộn mặt ra trong trường thi, đầy tớ vội chạy vào trong nhìn chung quanh.

Đầy tớ Giáp hỏi:

- “Một bài văn chương cần bao nhiêu chữ?”

Đầy tớ Ất nói:

- “Có lẽ cần đến năm, sáu trăm chữ”.

Đầy tớ Giáp lại hỏi:

- “Lẽ nào trong bụng thiếu gia ngay cả năm sáu trăm chữ mà cũng không có?”

Đầy tớ Ất đáp:

- “Có thì có, nhưng chỉ sợ thiếu gia nhất thời gom không được một chỗ mà thôi”.

(Tiếu Đảo)

Suy tư 21:

Chữ thì có, nhưng vì những con chữ cũng đi chơi, đi hát karaoke, đi uống cà phê ôm với thiếu gia nên gom lại không được, cho nên chẳng có chữ để viết bài thi.

Có một vài người Ki-tô hữu có tâm tình cầu nguyện khi đi dự thánh lễ, nhưng lại cầm lòng cầm trí không được để cầu nguyện: có người lòng trí để cả nơi sòng bạc; có người lòng trí để cả nơi bàn nhậu; có người lòng trí để cả nơi áp phe làm ăn; có người lòng trí để cả nơi cuộc hẹn hò sắp đến với người yêu; có người lòng trí để cả nơi cửa hàng buôn bán.v.v...cho nên họ không thể gom lại một chổ để bên ngoài cửa nhà thờ khi dự thánh lễ.

Làm bài văn thi thì chỉ cần khoảng năm sáu trăm chữ là cùng; cầu nguyện không cần phải nói dài dòng, chỉ cần tấm lòng thành và thưa với Chúa: “Lạy Chúa, con yêu mến Chúa”, ngắn gọn mà đầy đủ tất cả tấm lòng kính mến yêu thương.

Nhưng, hỏi có mấy ai làm được như thế, nếu không phải là người Ki-tô hữu luôn đặt Lời Chúa trước mặt mình mà suy gẫm !

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)


----------

http://www.vietcatholic.org

https://www.facebook.com/jmtaiby

http://nhantai.info